Vậy nếu như hiến tế một loại đạo khí chân linh thì sao nhỉ?
Sẽ xảy ra chuyện gì nhỉ?
Trong lòng Lâm Tiêu hơi có chút kích động.
Cảm giác mới mẻ khi mở hộp quà bí mật, vẫn khiến người ta có niềm vui nho nhỏ.
Nhưng mà, Ý Cảnh chi lực lượn một vòng bên trong Phệ Hồn Đỉnh rồi lại trực tiếp quay về trong cơ thể Lâm Tiêu.
Nó mang về một lời nhắc.
“Linh lực không đủ, không thể vận hành.”
CMN!!!
Lâm Tiêu có cảm giác khó chịu như đánh vào một cục bông.
Linh lực trong cơ thể hắn hiện giờ, quả thực là có hơi ít, chỉ bằng một phần mười so với thời kỳ toàn thịnh.
Cũng không biết hiến tế loại Phệ Hồn Đại Đỉnh này cần bao nhiêu linh lực.
Lâm Tiêu tùy ý lấy ra vài viên đan dược cực phẩm, cũng không quan tâm nó là mấy khí hóa sương đan, dù sao thì lúc Đan Đạo Ý Cảnh đạt thành, hắn đã luyện chế không ít.
Đều là để dự phòng cho lúc bất ngờ cần tới.
Nửa tiếng trôi qua.
Phương tông chủ đã giải tán đám người đến chúc mừng, bảo đám đệ tử khác trở về ai làm việc nấy rồi.
Hiện trường chỉ còn lại Cảnh lão, Mục lão, và ông ấy mà thôi.
Đồng thời cảnh cáo những người khác không được lại gần.
Lúc này, Lâm Tiêu cũng đã phục hồi toàn bộ linh lực, trạng thái đã đạt mức toàn thịnh.
Hắn nắm lấy Phệ Hồn Đỉnh một lần nữa, vận chuyển Ý Cảnh đặc biệt.
Lần này rốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522773/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.