Trên người lão ta bốc khói đen, hiển nhiên là không ngờ đòn tấn công của Yêu Vương lại dứt khoát và mạnh mẽ đến vậy.
Chỉ một đòn đã khiến hắn bị thương nhẹ rồi.
“Yêu Vương, ta và ngươi không thù không oán, ngươi chưa phân rõ phải trái, trắng đen đã thi triển đòn tấn công, đây rốt cuộc là vì sao chứ!” Người trung niên tức giận nói.
“Hừ, giết ngươi còn cần lí do sao! Hơn nữa, thần tộc Dao Trì của ngươi, mấy năm nay, cũng không ít lần nhắm vào yêu tộc bọn ta đấy thôi.” Chu Tước lạnh lùng đáp.
Hai cánh của nó sải ra, lao tới truy sát.
Ở trước mặt nó mà dám chạy trốn ư?
Trừ khi là người lĩnh ngộ được Mẫn Chi Lĩnh Vực, hoặc là có một loại thần thông đặc biệt nào đó, thì mới có khả năng.
Bằng không, cứ ở đó mà mơ đi
Chu Tước lại lần nữa phóng ra một ngọn lửa tấn công.
Nhưng sau khi thấy hiệu quả chỉ có thể tăng thêm một vài vết thương nhẹ cho đối phương, thì nó không vui rồi đấy.
Thế này quá chậm.
Tôn thượng đại nhân còn đang chờ nó kia kìa, tuyệt đối không thể để tôn thượng chờ lâu.
“Thu!!!” Lại một tiếng chim kêu cất lên.
Khí nóng kinh khủng trên người Chu Tước đột nhiên tăng cao.
Sau đó, ngọn lửa màu đỏ trên người nó lại bắt đầu biến sắc.
Từ màu đỏ thẫm, dần dần chuyển sang màu xanh thẫm của ngọn lửa U Minh.
Trong nháy mắt, nhiệt độ trong bán kính trăm dặm, đột ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522768/chuong-463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.