Lại, lại gặp một đại năng nữa rồi. Thế này cũng quá là nể mặt mũi của Kiếm Ma tông rồi.
Sắc mặt của Lâm Tiêu cũng khó coi y như ba đại lão, hắn không phát hiện sự tồn tại của người đàn ông trung niên này. Mặc dù không rõ tu vi của đối phương cao bao nhiêu, nhưng hắn có thể cảm nhận được……
Thực lực của người đàn ông trung niên này cao hơn lão già tóc bạc kia rất nhiều. Bây giờ Kiếm Ma tông được tòa bảo tháp bảo vệ, sức mạnh của thanh kiếm đen vẫn chưa khôi phục lại.
Bản thân cũng đã tiêu hao toàn bộ năng lượng vào một chiêu vừa nãy. Mà bây giờ hắn không có thời gian để đợi năng lượng phục hồi.
“Thế nào? Nghĩ xong chưa? Hay chưa nghĩ xong thì ta giúp!!” người đàn ông trung niên nhẹ giọng hỏi.
Hắn đi từng bước về phía Lâm Tiêu, mỗi bước đi của hắn lại làm cho không khí xung quanh bị uy áp đè nén lại.
Lâm Tiêu nhìn đối phương mà không nói câu gì, hắn nhẹ nhàng giơ tay phải lên. Sau đó một ngọn lửa màu xanh đậm xuất hiện trong tay hắn.
Ngọn lửa âm ỉ cháy.
Đâu là……đóa liên yêu hoả của yêu vương bất tử để lại. Hắn từng nói với Lâm Tiêu chỉ cần gọi ngọn lửa này ra, hắn sẽ mau chóng tới chỗ Lâm Tiêu.
Mà hiện giờ Kiếm Ma tông cách dãy núi yêu thú vô cùng xa, nguy hiểm thì ngay trước mặt, sợ rằng không kịp.
Trong mắt Lâm Tiêu lóe lên một tia sáng.
Loại ý cảnh thứ 7. Chình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522764/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.