Chương trước
Chương sau
Phía Lâm Tiêu, ngay khi vài bàn tay khổng lồ màu đen cùng với sức mạnh của núi non trấn áp toàn diện xuống cơ thể, Lâm Tiêu tâm niệm vừa động thì Trọng Lực Ý Cảnh đã dồn vào tháp Chân Long.

Ngay lập tức, tháp Chân Long nở rộ hắc quang và tỏa sáng rực rỡ.

Vài bàn tay khổng lồ màu đen đánh xuống đỉnh đầu hắn như thể bị ấn nút dừng lại.

Không thể nào ấn xuống được nữa.

"Hả? Làm sao lại như vậy, ngươi còn chưa đạt tới Hóa Đỉnh cảnh, sao có thể chủ động kích phát chân linh đạo khí?! Chẳng lẽ... Đây, đây không phải chân linh đạo khí bình thường, nó là...." Sự kinh ngạc trong mắt hư ảnh hình người thay đổi liên tục.

"Câm miệng đi, bây giờ đến lượt ngươi rồi!"

"Trấn!!" Lâm Tiêu hét lên một tiếng.

Ánh sáng đen trên tháp Chân Long bùng phát, bao trùm bán kính một nghìn mét.

Xì xì!

Bàn tay khổng lồ màu đen trên đầu lập tức bị nghiền nát thành tro.

Khoảnh khắc khi thánh nữ Dao Trì và thiên kiêu Hoá Đỉnh khác bị ánh sáng đen ảnh hưởng tới.

Sau đó cảm nhận được một luồng đạo ngất trời áp xuống.

Vài tiếng tõm.

Bọn họ bị đè bẹp xuống đất mà không có bất kỳ sự kháng cự nào.

“Đây, đây chính là lực chi ý cảnh đại thành?” Hư ảnh hình người kinh ngạc.

Hắn dùng cả hai tay vung ra một pháp quyết, đồng thời ngưng ra một mặt nạ hộ thể, ngăn chặn ánh sáng đen do Lâm Tiêu bắn ra.

"Không kiến thức, vậy thì tạm biệt!"

"Hủy cho ta!" Lâm Tiêu cười chế nhạo, truyền bá toàn bộ Trọng Lực Ý Cảnh.

Hắn không tin, chỉ là một tia thần niệm Sinh Tử cảnh, có thể mạnh đến mức nào chứ?

Một luồng ánh sáng đen mạnh mẽ lại phát ra từ tháp Chân Long, tạo thành một bàn tay đen khổng lồ dưới sự kiểm soát của Lâm Tiêu.

Xoạt!!

Bàn tay đen khổng lồ đập vào hư ảnh hình người.

Khí thế chấn thiên cuồn cuộn, chấn động hư không.

Bùm!

"Làm sao có thể, ngươi làm sao có thể..."

Trong mắt hư ảnh hình người tràn đầy kinh ngạc, mặt nạ hộ thân trên người trong nháy mắt vỡ nát, hư ảnh trực tiếp bị nổ làm đôi.

"Ngươi, ngươi còn huỷ thần niệm của ta, ngươi cứ đợi đó." Sinh Tử cảnh đại năng tức giận hét lên một tiếng, nửa thân hư ảnh kia hóa thành một chùm sáng, bay lên trời, lao về phía xa.

Tốc độ cực nhanh.

Dù chỉ là một tia thần niệm nhưng nếu mất đi sẽ khiến thần hồn bất ổn. Cũng giống như con người có 10 ngón tay, đứt 1 ngón thì cũng là tàn phế khiếm khuyết rồi.

"Muốn chạy sao? Đã muộn rồi!!" Ánh mắt Lâm Tiêu lạnh lùng.

Sau đó, hắn lại rót một loại ý cảnh khác vào tháp Chân Long.

Kiếm Chi Ý Cảnh.

Xoạt!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.