Chương trước
Chương sau


‘Mặt trời’ vang lên một tiếng nổ, những quả cầu lửa thi nhau rơi xuống. Toàn bộ không gian tầng 8 bỗng chốc biến thành một biển lửa.

“Đây…..?” Can Anh Túc cũng trợn cả mắt.

Sao cái cảnh này thấy quen thế nhỉ, hình như là giống Hoả Sơn ở trong bí cảnh Tử Vân. Đúng, Đại Tiêu Tiêu mà đánh ra công kích thì đúng là thế này rồi.

Đến Can Anh Túc cũng cả mặt kinh ngạc, thì khỏi cần nói tới mấy thiên kiêu kia. Trong mắt bọn họ đều tràn ngập sự khó tin và kinh hãi.

Mặc dù những thiên kiêu này cũng là những người đi nhiều biết rộng, nhưng cảnh này thì bọn họ vẫn chưa được nhìn thấy bao giờ. Thảo nào Lâm Tiêu phải tập trung năng lượng lâu tới vậy.

Cảnh này……cũng quá kinh khủng rồi.

“Không phải cầu lửa thôi à, nhìn ta chém nó đây này.” Một thiên kiêu lên tiếng.

Hắn vung đao chém vào quả cầu lửa, nhưng khi linh đao của hắn chạm vào quả cầu lửa thì hắn ngã phịch xuống đất. Khuôn mặt đầy kinh ngạc và sợ hãi.

Đây, quả cầu lửa này có vấn đề, bên trong có ẩn chứa một sức mạnh khủng khiếp đến nỗi đao của hắn không thể chạm nổi.

“A! cẩn thận…..cầu lửa này…….” Hắn chỉ kịp hét lên một tiếng thì đã bị cầu lửa nuốt chửng rồi hóa thành tro.

Những thiên kiêu khác thấy vậy vội vã thi triển trận pháp hộ thân, thế nhưng khi bị cầu lửa chạm vào cũng chả có tác dụng hộ thân là mấy. Tất cả đều bị cầu lửa thôn phệ, những tiếng hét thất thanh cũng cứ thế thi nhau vang lên.



Hơn nữa sức ảnh hưởng của Lưu Tinh Hoả Sơn cũng rất lớn. Chỉ có một số ít thiên kiêu có thể chạy thoát.

Những thiên kiêu này cũng cảm thấy may mắn vì đã trốn được. Nhưng ngay lập tức có một thiếu niên và một nữ nhân mặc hồng y xuất hiện trước mặt họ.

Kẻ đi săn và kẻ bị săn thay đổi vị trí cho nhau.

Đuổi giết! bây giờ mới chính thức bắt đầu.

Ánh mắt nữ nhân hồng y loé lên sát khí, sau khi bị Lâm Tiêu dẫn dắt chém chết 2 tên thiên kiêu thì nàng ta cũng bắt đầu chủ động hơn. Kéo Lâm Tiêu đuổi theo mấy tên kia, bởi vì nếu không đưa Lâm Tiêu theo thì sẽ bị cầu lửa công kích. Nếu không phải vậy thì nàng ta muốn được tự do giết người hơn.

Thời gian khoảng một nén hương thì trận chém giết cũng kết thúc, hiện trường hỗn loạn, không bị cháy sém thì cũng bị chém giết, chả còn chỗ nào hoàn chỉnh.

Nhóm người kia bị tiêu diệt hoàn toàn không một ai trốn thoát.

Dưới sự truy đuổi của Can Anh Túc mà trốn được thì đúng là trời giúp.

Trên bảng điểm có sự thay đổi lớn.

(Hạng nhất, Lâm Tiêu, 247000 Chân Long tích phân)

(Hạng nhì, Can Anh Túc, 215600 Chân Long tích phân)

(Hạng ba, u Dương Vận, 17400 Chân Long tích phân)

(Hạng tư, Tề Phi Bạch, 11500 Chân Long tích phân)

Bốn người! bây giờ cả tầng 8 này chỉ còn lại 4 người.

Ngoài hai người Lâm Tiêu ra thì còn hai người nữa, bởi vì bọn họ không tham ra vào nhóm người kia cho nên mới thoát được.

Cứ như vật khảo nghiệm sinh tồn chỉ còn lại 1 ngày nữa. Muốn tìm được hai người kia chắc chắn rất khó. Hơn nữa Lâm Tiêu và Can Anh Túc cũng không có ý định đi tìm hai người này.

Có tìm được cũng chỉ lấy được thêm có 30000 tích phân, thế thôi cứ để họ đi giết ma vật còn hơn.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.