Vừa rồi Lâm Tiêu đã đi loanh quanh, nhưng bây giờ chỉ cần chạm vào pho tượng một chút mà đã tham ngộ ra điều bí ẩn rồi sao?
Thật hay giả vậy?
Lẽ đây mới là mở ra phương thức thật sự?
Sau khi ánh sáng vàng tràn vào cơ thể Lâm Tiêu, danh sách được cập nhật.
( Hạng nhất, Lâm Tiêu, 18.000 điểm tích luỹ chân long.)
( Hạng nhì, Can Anh Túc, 10600 điểm tích luỹ chân long.)
(Hạng ba, Lãnh Vô Lệ, 1450 điểm tích luỹ.)
Mẹ kiếp!!!
Tám nghìn điểm?
Lâm Tiêu chỉ tuỳ tiện sờ một chút mà đã nhận được 8.000 điểm.
Quá là khoa trương rồi.
Rốt cuộc quy tắc tham ngộ của tầng thứ hai này là gì? Lẽ nào không phải là kiểm tra ngộ tính sao?
Dưới ánh mắt kinh ngạc của thiên kiêu, thân thể Lâm Tiêu lóe lên bạch quang rồi biến mất ở tầng hai.
Mọi người im lặng hai giây.
Tất cả đổ xô về phía pho tượng, hàng trăm bàn tay chạm vào pho tượng hình rồng, sờ lấy sờ để.
Nhưng sau khi sờ trong vài phút, thực sự không có chút tác dụng nào.
Tại sao chứ?
Lâm Tiêu có thể, tại sao họ lại không thể? Đây rõ ràng là sự phân biệt đối xử.
Ngoại trừ một số người không bỏ cuộc, tiếp tục sờ thì hầu hết mọi người đều ngồi về chỗ cũ và dành thời gian để tham ngộ.
Khi mọi người trên tầng hai bắt đầu tham ngộ thì ở tầng thứ ba của tháp Chân Long Thiên Mệnh sau khi Lâm Tiêu xuất hiện ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522691/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.