"Vậy để ta đổi một câu hỏi khác, chân long huyết mạch trên người ngươi là từ đâu tới?" Thanh niên áo trắng không hề tức giận, ngược lại còn nheo mắt nhìn đối phương, dáng vẻ rất hứng thú.
Can Anh Túc lạnh lùng nhìn đối phương, không trả lời.
Nàng ta đương nhiên biết thực lực của đối phương rất đáng sợ nhưng khi sự sống và cái chết nằm ngoài tầm kiểm soát của bản thân, nàng ta càng không có ý định cúi đầu.
Muốn giết thì giết.
Nàng ta thà chết để giữ được con người thật của mình cũng không muốn chịu uất ức rồi lại bị giết.
"Rất tốt, ngươi là con người đầu tiên ta gặp sau nhiều năm dám coi thường ta như vậy." Thanh niên áo trắng khen ngợi một câu, trong mắt tràn đầy lạnh lùng.
Không ngờ vẫn chưa tìm được tôn thượng mà lại tìm được một nhân loại thú vị.
Ánh sáng đỏ trên người hắn ta loé lên.
Mọi người xung quanh đều cảm thấy không thể động đậy, một luồng lực lượng mạnh mẽ đến mức không cách nào phản kháng đang trói chặt lấy bọn họ. Nó như một bàn tay vô hình giữ chặt lấy họ.
Sau đó, thanh niên mặc đồ trắng từ từ giơ tay lên và túm lấy Can Anh Túc.
Con người này rất đáng để mang về nghiên cứu một chút.
Thấy vậy, sát khí trên người Can Anh Túc tụ lại. Con ngươi trong mắt dần dần biến thành màu đỏ như máu, sương khí màu máu trên người nàng ta đang giãy giụa để thoát khỏi lực lượng trói buộc.
"Ồ? ~~" Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522662/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.