"Hả!? Còn có thể dựa vào cơ thể chống lại một đạo công kích của ta. Xem ra không phải một con người bình thường!"
Quái vật lửa không đuổi theo Can Anh Túc nữa, nhưng ánh mắt lại hướng về phía thiếu niên cách đó không xa.
Lâm Tiêu không trả lời câu nói của đối phương.
Trong mắt hắn phóng ra một tia hắc quang nhấp nháy kỳ lạ và bắn về phía đối phương.
Đó là... công kích linh hồn!!
Kể từ khi hấp thụ chiếc nhẫn Minh lão và học được chiêu này thì mọi chuyện đều thuận lợi và liên tục lập được kỳ công.
Giết Ngụy Vương, giết Hàn Thiên Ngạo đều chỉ bằng một đòn.
Lâm Tiêu muốn xem xem liệu nó có sinh ra hiệu kỳ diệu khi đối phó với con quái vật lửa này không.
Đáp án là--
Không hiệu quả!
"Công kích linh hồn? Một con người biết sử dụng công kích linh hồn, ha ha, thật thú vị!! Vào cho ta!" Quái vật lửa cười ha ha, duỗi ra bàn tay khổng lồ ra và phủ qua.
Lật tay là ngọn lửa, úp tay là dung nham.
Bàn tay lửa khổng lồ ngay lập tức khoá chặt tất cả các đường lui của Lâm Tiêu.
Giống như bầu trời sắp sụp đổ, bùm bùm bùm liên tiếp giáng xuống
"Trảm!"
Lâm Tiêu không có dấu hiệu rút lui, hắn vung linh kiếm lên, dùng toàn lực chém ra.
Một luồng kiếm quang khổng lồ với kiếm ý mạnh mẽ lao về phía bàn tay lửa khổng lồ. Nhưng khi kiếm quang chém vào bàn tay lửa khổng lồ, một cảnh tượng kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522639/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.