Cái tên tiểu tử, cướp cơ duyên của người khác kia, ngươi có bản lĩnh thì phá thêm một chiêu này cho ta xem nào!
Kiếm quang và quyền va vào nhau.
Toàn bộ Thiên Lăng Thủy Màn đều chấn động.
Phốc.....
Một âm thanh vang lên.
Toàn bộ hình ảnh trên thủy màn đều biến mất.
HÌnh ảnh xuất hiện cuối cùng là...kiếm trận của Huyền Kiếm Môn bị phá, tất cả đệ tử đều bay ra ngoài.
Yên lặng!
Tất cả đám người ngoài bí cảnh, đều im lặng mất vài giây.
“Thực lực của thiếu niên này thật không thể tưởng tượng nổi, dường như còn mạnh hơn yêu nữ Đại Can kia một chút đó!”
“Bỏ hai từ ‘dường như’ đi, hắn quả thực là mạnh hơn một chút.”
“Các người có nhìn ra được hắn lĩnh ngộ ý cảnh gì không? Hình như không phải ý cảnh của quyền đâu”
“Tuyệt đối không phải ý cảnh của quyền cước, ý cảnh của quyền cước không thể phá được một nhát kiếm kinh thiên kia của Triệu Kiếm Hải.”
Tất cả mọi người đều kinh ngạc trước kết cục của cuộc chiến này.
“Lão Từ, hình ảnh đâu!!! Đây là thời khắc quan trọng đấy, nhanh chóng điều động ra đi!!!” Một cường giả Hóa Đỉnh của đại thế lực khác thúc giục.
“Cái này....cái này, chỉ e là tạm thời không thể nhìn thấy bên trong đang xảy ra chuyện gì rồi.” Cường giả Hóa Đỉnh của thánh địa Thái Tuế, người thi triển Thiên Lăng Thủy Màn nhíu chặt mày.
“Tại sao vậy chứ?” Vị đại lão Hóa Đỉnh kia hỏi.
“Cơn chấn động từ cuộc chiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522632/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.