Hàn Thiên Ngạo âm thầm nâng cao năng lượng của Vực Châu, sau khi sẵn sàng trấn áp thiếu niên đó rồi sẽ ra tay giết chết.
"Hàn huynh, ta có chút nghi hoặc." Lâm Tiêu đột nhiên nói.
"Xin các hạ cứ nói." Hàn Thiên Ngạo cười nói.
"Ngươi nói--" Lâm Tiêu vừa mới nói ra hai chữ, trong mắt của hắn phát ra một tia hắc quang mập mờ kỳ dị.
Nếu Ngụy Vương ở đây, nhất định ông ta sẽ kêu lên: "Thanh niên, không nói võ đạo, chơi trò học lỏm à?"
Hàn Thiên Ngạo trong lòng cả kinh, một cảm giác tràn ngập nguy cơ ập tới.
Nhưng Lâm Tiêu căn bản không cho hắn thời gian chuẩn bị. Thân hình hắn nhoáng một cái, cả người liền mất đi ý thức, từ giữa không trung rơi xuống.
Lâm Tiêu mỉm cười rồi xông tới. Chiêu này thật đúng là hiệu quả.
Người bình thường căn bản không có thủ đoạn nào để phòng ngự đòn tấn công vào linh hồn.
Cho dù là đưa cho Hàn Thiên Ngạo này một cơ hội nữa, thì hắn trăm phần trăm là cũng đỡ không nổi.
Lâm Tiêu rút linh kiếm ra, triển khai toàn bộ kiếm ý.
Xoẹt!!
Một luồng kiếm quang kiếm ý cuộn lên, ầm ầm xoắn vỡ hư không, dốc toàn lực chém lên người Hàn Thiên Ngạo.
Đối mặt với một thánh tử dự bị của thánh địa, hắn không hề có một xíu ý nghĩ nương tay nào.
Uỳnh uỳnh uỳnh!!
Tất cả những nơi kiếm quang đi qua, cây cỏ đều bốc cháy, núi đá thì nứt vỡ.
Coong!
Kiếm quang của Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522609/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.