“Ha ha, xem ngươi có thể trụ được bao lâu.” Khương Lãng đánh từng quyền từng quyền vào chỗ yếu nhất của huyễn cảnh.
Huyễn cảnh bị hắn đập đến lung lay sắp đổ, dường như sắp không chịu nổi nữa.
Ngoài Huyễn cảnh, Mục lão và Cảnh lão đều sững sờ. Tiểu tử này biết trận pháp từ khi nào vậy??
Những đệ tử Kiếm Ma Tông khác cũng sửng sốt.
Mẹ kiếp, sư huynh Lâm Tiêu của bọn họ không chỉ biết trận pháp mà trình độ trận pháp còn lợi hại như vậy.
Một huyễn cảnh dường như đã nhốt bốn đến năm cường giả bán bộ Hoá Đỉnh.
Quá mạnh.
Sao sư huynh có thể làm được điều đó.
Lâm Tiêu liếc nhìn Can Anh Túc ở bên cạnh hắn cũng đang vô cùng ngạc nhiên.
"Này, ni tử, ngươi có rảnh không?" Lâm Tiêu hỏi.
"Gọi ta là Anh Túc, ta sẽ rảnh!" Can Anh Túc cười nói.
Lâm Tiêu liếc nàng ta một cái, quay đầu đi, nói: "Tôi vậy, ta đi tìm người khác."
"Hả? Tại sao ngươi lại như vậy!!" Can Anh Túc bĩu môi, nhảy đến trước mặt Lâm Tiêu và nói.
"Ta rảnh, ta rảnh!! Ngươi nói gì ta cũng rảnh!"
Hừ! Niệm tình hôm nay ngươi đã giúp ta giải quyết năng lượng sát sinh, ta sẽ không tính toán với ngươi.
Lâm Tiêu trực tiếp ném một chiếc nhẫn qua đó, sau đó chỉ vào sáu vị trí trong huyễn trận và nói.
"Khi trận cơ nào tiêu hao hết năng lượng liền thì thay linh thạch, giống như thế này."
Lâm Tiêu đi tới một góc của huyễn trận,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522579/chuong-255.html