Chương trước
Chương sau


“Ha ha, xem ngươi có thể trụ được bao lâu.” Khương Lãng đánh từng quyền từng quyền vào chỗ yếu nhất của huyễn cảnh.

Huyễn cảnh bị hắn đập đến lung lay sắp đổ, dường như sắp không chịu nổi nữa.

Ngoài Huyễn cảnh, Mục lão và Cảnh lão đều sững sờ. Tiểu tử này biết trận pháp từ khi nào vậy??

Những đệ tử Kiếm Ma Tông khác cũng sửng sốt.

Mẹ kiếp, sư huynh Lâm Tiêu của bọn họ không chỉ biết trận pháp mà trình độ trận pháp còn lợi hại như vậy.

Một huyễn cảnh dường như đã nhốt bốn đến năm cường giả bán bộ Hoá Đỉnh.

Quá mạnh.

Sao sư huynh có thể làm được điều đó.

Lâm Tiêu liếc nhìn Can Anh Túc ở bên cạnh hắn cũng đang vô cùng ngạc nhiên.

"Này, ni tử, ngươi có rảnh không?" Lâm Tiêu hỏi.

"Gọi ta là Anh Túc, ta sẽ rảnh!" Can Anh Túc cười nói.

Lâm Tiêu liếc nàng ta một cái, quay đầu đi, nói: "Tôi vậy, ta đi tìm người khác."

"Hả? Tại sao ngươi lại như vậy!!" Can Anh Túc bĩu môi, nhảy đến trước mặt Lâm Tiêu và nói.

"Ta rảnh, ta rảnh!! Ngươi nói gì ta cũng rảnh!"

Hừ! Niệm tình hôm nay ngươi đã giúp ta giải quyết năng lượng sát sinh, ta sẽ không tính toán với ngươi.

Lâm Tiêu trực tiếp ném một chiếc nhẫn qua đó, sau đó chỉ vào sáu vị trí trong huyễn trận và nói.

"Khi trận cơ nào tiêu hao hết năng lượng liền thì thay linh thạch, giống như thế này."

Lâm Tiêu đi tới một góc của huyễn trận, nhanh chóng lấy viên linh thạch sắp cạn kiệt linh lực ra, sau đó dùng một viên linh thạch để thay thế.

"Ngươi hiểu chưa?" Lâm Tiêu hỏi.

"Hiểu rồi nhưng nhất định phải thay bằng linh thạch cấp phẩm sao?" Can Anh Túc tò mò hỏi.

"Đúng vậy, muốn nhốt được cường giả bán bộ Hóa Đỉnh, cần phải dùng linh thạch cấp phẩm mới được." Lâm Tiêu nói ra.

"Được rồi, ta biết rồi." Sau khi Can Anh Túc trả lời, nàng ta đã sử dụng linh thức để thăm dò chiếc nhẫn trữ vật trong tay.

Vừa nhìn thấy, nàng ta đã có chút bối rối, bên trong có gần trăm viên linh thạch cấp phẩm. Cho dù nàng ta là đại công chúa của vương triều Đại Can thì cũng phải sững sờ.

Một trăm viên linh thạch cấp phẩm tương đương với một trăm triệu viên linh thạch hạ phẩm.

Bao nhiêu năm nay, nàng ta cũng chỉ tích luỹ được năm sáu mươi viên linh thạch cấp phẩm.

Mà Lâm Tiêu chỉ tùy tiện đưa một chiếc nhẫn trữ vật ra mà có đến 100 viên, có lẽ hắn còn có nhiều hơn nữa.

Không thể không cảm thán, Lâm Tiêu thật sự rất giàu có! ~~~

Trong mắt Can Anh Túc không có bất kỳ sự tham lam hay ghen tị nào cả, mà nàng ta có một chút mừng thầm.

Như vậy càng tốt, đợi lần này chơi xong quay về, còn có thể nói với phụ hoàng.


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.