Mặt đất của không gian linh hồn run chuyển, xung quanh xuất hiện vô số các loại yêu thú. Giống như một bầy yêu thú vậy.
Điều đáng sợ nhất là, vô số yêu thú này đều là yêu thú bán bộ Hoá Đỉnh.
Không có ngoại lệ.
Một hoặc hai con yêu thú bán bộ Hoá Đỉnh có thể không có cảm giác gì nhưng đây là hàng ngàn vạn con.
Đây lẽ nào là đi ngang thế giới huyền huyễn chăng.
Quả nhiên.
Khi ông lão mặc áo choàng trắng nhìn thấy cảnh tượng này và cảm nhận được thực lực dao động đáng sợ của những con yêu thú đó, ông ta đã hoàn toàn chết lặng.
Bây giờ ông ta không còn có thể suy nghĩ bất cứ điều gì khác.
Kỳ dị! Đáng sợ!
Nơi này không thể ở lâu.
Vút!!
Ông lão áo bào trắng bay vút lên không trung, muốn thoát ra khỏi đây.
Với tính cách thận trọng của mình, ông ta sẽ không đi thăm dò sự thật giả của những con yêu thú đó.
Việc ông ta muốn làm ngay bây giờ chính là rời khỏi đây.
Sau đó nói với Ngụy Vương, hãy lập tức giết chết tiểu tử này!
Một giây cũng không thể giữ lại.
“Pằng! Lại một tiếng búng tay khác.
Ông lão mặc áo choàng trắng toàn thân run rẩy.
Thứ lúc này mà ông ta không muốn nghe nhất chính là tiếng búng tay.
Sau đó, đột nhiên ông ta cảm thấy có cái gì đó liền ngẩng đầu nhìn lên.
Mây đỏ và cơn mưa máu biến mất, thay vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522565/chuong-238.html