Nếu chỉ biết nội dung kiếm quyết mà không có ngọc giản, vậy thì cho dù ngộ tính của ngươi có mạnh cỡ nào cũng không thể lĩnh ngộ được.
Dùng hết một khắc, Lâm Tiêu đã xem xong toàn bộ nội dung cuốn kiếm quyết 10 tỷ.
Sắc mặt hắn trở nên kì quái.
Không phải quá khó, mà là có gì đó không đúng.
Hắn lấy linh kiếm ra, nắm trong tay, dựa theo những chiêu thức vừa ngộ ra, thi triển một lần.
Kiếm quang rực rỡ, mang theo mấy phần sắc bén. Nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Bộ, bộ kiếm quyết 10 tỷ này sao mà thi triển ra chỉ tương đương với kiếm pháp địa giai vậy?
Đúng vậy, sau khi xem một lượt, Lâm Tiêu đã lĩnh ngộ được sơ bộ rồi. Cho nên hắn mới cảm thấy kỳ lạ như vậy.
Mười tỷ mà có vậy thôi sao?
Không, không đúng.
Nếu chỉ là kiếm pháp địa giai, thì sao phải dùng tới ngọc giản truyền thừa.
Một tấm ngọc giản truyền thừa có thể mua được mấy bộ kiếm pháp địa giai ấy chứ.
Lâm Tiêu thu kiếm, trầm tư suy nghĩ.
Xem lại bộ kiếm quyết 10 tỷ một lần nữa, dựa vào những dòng ý niệm trên kiếm quyết thì không thể nào chỉ là kiếm pháp địa giai được.
Trong chốc lát, Lâm Tiêu đã hoàn toàn đắm chìm vào trong bộ kiếm quyết 10 tỷ. Một ngày dài đằng đẵng trôi qua, Lâm Tiêu cũng không dừng lại.
Một ngày trôi qua.
Hai ngày trôi qua.
Vào lúc Lâm Tiêu dốc toàn lực nghiên cứu bộ kiếm quyết 10
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522539/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.