Lúc trứng yêu thú vỡ ra Dạ Cô Thành lập tức đứng thẳng người lên, ông ta đang vô cùng vội vã. Bản thân có lấy được đan hay không tất cả phải dựa vào lời của vị tiền bối này.
“Tại hạ Dạ Cô Thành, xin bái kiến tiền ….hả?”
Dạ Cô Thành còn chưa nói xong đã sững sờ. Tiền bối? Người trước mặt là một thiếu niên mà? Tu vi Luân Hải cảnh tầng 4??
Sao hai người kia lại gọi là tiền bối? Không thể nào!
Sao lại có thể như thế.
“Tiền bối, ngài cuối cùng cũng ra ngoài rồi.”
“Tiền bối, hai bình đan ngài đưa ta, ta đã giao rồi, đây là bộ kiếm quyết 10 tỷ, mời ngài cầm!”
Giọng hai người hết sức cung kính, hội trưởng Mặc đưa bộ kiếm quyết qua.
Lâm Tiêu nhận bộ kiếm quyết không lập tức mở ra xem, mà lại cất nó vào nhẫn trữ vật.
“Hai vị vất vả rồi.” Lâm Tiêu khách sáo nói.
“Không có không có, chuyện nên làm, sau này còn phải nhờ tiền bối.” hội trưởng Mặc vội vã đáp.
Đối với bọn họ, có thể làm quen được với một luyện đan sư cấp 9, hơn nữa còn là một luyện đan sư cấp 9 trẻ tuổi, đây là phúc phận của bọn họ.
Lâm Tiêu tiền bối bây giờ đã là luyện đan sư cấp 9. Tương lai nếu có thể giải quyết vấn đề tu vi vậy nhất định chính là cá vượt long môn, sức mạnh vô biên!
Nếu bọn họ có thể tỏ chút lòng thì đây cũng là chuyện tốt với công hội luyện đan sư.
Dạ Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522537/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.