Nàng nhếch cái miệng nhỏ xinh, vui vẻ nói: “Thì ra trên đời vẫn còn người như này, Lâm Tiêu phải không? Ngươi chạy không thoát đâu nha ~~~”
Nói xong, Can Anh Túc cũng chẳng còn hứng thú với chuyến đi tới mộ kiếm này nữa, bắt đầu đi dạo chơi không có mục đích.
Lâm Tiêu ở bên này, sau khi thi triển Thiên Lí Đằng Quang Quyết, rời xa chừng mấy chục dặm, hắn mới từ từ dừng lại.
Quay đầu lại xác nhận mấy lần, hắn mới chắc chắn nữ nhân kia không đuổi tới.
“Can Anh Túc? Anh Túc? Nữ nhân này thật đúng là người giống như tên, có độc!!”
“Haizz, rốt cục vẫn là thực lực không bằng người ta mà.”
Cảm nhận cơn đau từ ngực truyền tới, hắn lắc đầu.
Lần đầu tiên ra ngoài thám hiểm, lại gặp phải trường hợp như vậy.
Hắn biết, đây tuyệt đối không phải là lần cuối cùng.
Từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra một viên đan dược trị thương, sau đó Lâm Tiêu ngẩng đầu nuốt xuống, bắt đầu trị thương.
Hiệu quả của đan dược nhanh chóng được phát huy, vết thương cũng khép lại bằng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.
Ròng rã trôi qua hết nửa ngày.
Lâm Tiêu mới khôi phục hoàn toàn vết thương.
Có thể thấy, một đòn mà nữ nhân này tùy ý đánh ra, khủng bố cỡ nào.
Nếu không phải hắn đã tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn tới tầng thứ năm, chỉ e là với một cú vồ đó, hắn đã bay màu rồi.
Ngay khi hắn kiểm tra hết một lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522495/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.