Điều này khiến các tông phái lớn bé khác đều không khỏi cảm khái.
Không hổ là thế lực đứng đầu vương triều Đại Ngụy, cho dù biết bên trong có nguy hiểm chí mạng, cũng không chút sợ hãi.
...........
Ở một nơi khác.
Lâm Tiêu sau khi tiến vào di tích Vô Cực, liền rời khỏi đội ngũ của Kiếm Ma tông.
Hắn có thứ mà bản thân muốn tìm.
Thử kiếm thạch ở buổi kiểm tra ngoại môn kia chính là được tìm thấy trong di tích Vô Cực vào trăm năm trước.
Hắn từ trên thử kiếm thạch, hấp thu, luyện hóa được kiếm ý bậc một.
Nếu như ở đây có thể tìm thêm mấy viên thử kiếm thạch, nói không chừng ý cảnh kiếm ý có thể nâng lên tới bậc tám.
Đây chính là mục đích hắn tới nơi này.
Còn về vị trí cụ thể thì Lâm Tiêu cũng không biết.
Nhưng lúc tiến vào di tích, Phương tông chủ có đưa cho hắn một cuốn bút kí và bản đồ ông tự vẽ năm xưa.
Dựa vào những thứ này chắc là có thể tìm được vị trí đại khái.
Sau đó có thu hoạch hay không thì phải xem duyên phận của bản thân hắn rồi.
Lâm Tiêu không hề biết sau khi hắn tiến vào di tích Vô Cực, bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
Càng không biết phương hướng của hắn lại trùng với phương hướng của yêu nữ, hoàng tử nào đó.
Lâm Tiêu vừa tu luyện vừa lần theo bản đồ đi mất hai ngày. Nhưng hắn đã xem nhẹ di tích Vô Cực rộng lớn này rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522490/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.