Đối với Kinh Thiên Môn mà nói, quả thực chính là một trận tai nạn.
Chưởng môn và hai trưởng lão đều đã chết.
Sau ngày hôm nay, Kinh Thiên Môn chỉ e là không còn tồn tại nữa rồi.
Mỗi một tông phái gần như đều có thế lực đối địch.
Người ta biết thủ lĩnh của ngươi nghẻo rồi, cường giả cũng không còn nữa, sao có thể tha cho ngươi chứ.
Không ít người thở dài.
Đây đúng là họa trên trời rơi xuống mà.
Bọn họ dám khẳng định, yêu nữ kia đối phó với Kinh Thiên Môn, không phải vì mối thù gì.
Chỉ là Kinh Thiên Môn này đen đủi, bị người ta chọn trúng mà thôi.
Có người vui mừng, có người đau buồn, có người lo lắng.
“Ta, lần này ta không vào nữa thì hơn, lần sau rồi tính.”
“Bọn ta cũng vậy, người của Thúy Hồng phái xin cáo từ, chư vị hẹn gặp lại.”
“Nơi này không nên ở lại lâu, chúng ta cũng giải tán đi thôi.”
“Bọn ta cũng vậy.”
Trong chốc lát, không ít thế lực đều chạy tán loạn, không dám quay đầu.”
Chỉ sợ yêu nữ kia lại ra tay tàn sát một trận nữa.
Một kẻ có thể hạ gục cả Toàn Đan Cảnh hậu kỳ chỉ trong một nốt nhạc, bọn họ thật sự không ngăn nổi.
Mà kẻ buồn bực nhất, sắc mặt kém nhất. Vẫn là mấy tông phái đứng đầu vương triều Đại Ngụy.
Người của bọn họ đều đã vào di tích Vô Cực rồi.
Giờ ngay cả yêu nữ kia cũng vào rồi.
Lỡ như đụng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522488/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.