Chương trước
Chương sau
Lâm Tiêu đưa đan dược qua.

Lạc Hải Thành thuận tay nhận lấy.

Chuyện này ông từ chối không nổi.

Nếu đan dược có thể chữa trị thương thế cho nhi nữ, vậy thì coi như bọn họ lại nợ tiểu bằng hữu Lâm Tiêu một phần ân tình.

Sau đó, khi ông mở bình ngọc ra, tiến hành quan sát đan dược trong bình.

“Ừm ~~”

Một mùi hương thấm vào tim gan, khiến ông không kìm được mà thốt ra âm thanh.

Đây, đây là đan dược gì vậy.

Chờ chút.

Màu sắc này, kích cỡ này, cảm giác này...

Ôi vãi!!!

Bên ngoài viên đan dược này còn tỏa ra một tầng sương đan.

Lạc Hải Thành thật sự chết lặng, chỉ cảm thấy da đầu mình tê dại.

Đan dược này ông ta từng nhìn thấy khi còn trẻ, hơn nữa còn từng tham gia buổi đấu giá, chỉ là cuối cùng vì giá quá cao, nên không thể mua được.

Hơn nữa, viên đan dược được đấu giá năm đó, còn chỉ là đan dược trung phẩm.

Mà cái này...

“Tiểu bằng hữu Lâm Tiêu, đây, đây không phải là Huyền Minh Phá Cảnh Đan sao, lại còn là...cấp bậc nhất khí sương đan???” Lạc Hải Thành gian nan nuốt nước miếng, kinh ngạc thốt lên.

Lâm Tiêu nhìn đối phương nhiều thêm một chút, gật đầu nói: “Không hổ là tông chủ Lưu Vân tông, kiến thức rộng rãi, chính là cái mà ông nhắc tới đó.”

Shh___

Sau khi đối phương xác nhận, Lạc Hải Thành lại lần nữa hít vào một hơi.

Quả đúng là nó kìa!

Trước kia ông đấu giá, giành giật viên Huyền Minh Phá Cảnh Đan trung phẩm kia, đã ra giá cực cao rồi.

Mà viên trên tay ông ta bây giờ, còn quý giá hơn không chỉ gấp trăm lần.

Đây là cấp bậc nhất khí sương đan đó!!!

E là hàng này chỉ có trong truyền thuyết thôi ấy.

“Tiểu bằng hữu mau nhận về, nhận về đi, đan dược này quá mức quý giá rồi, ta, bọn ta thực sự dùng không nổi. Tiểu bằng hữu cũng vậy, đan dược này tuyệt đối đừng để lộ ra ngoài, nếu không thì dễ dẫn tới phiền phức lớn đấy.” Lạc Hải Thành thật lòng khuyên nhủ.

Không phải nói quá đâu.

Toàn bộ linh thạch có thể dùng trong tay ông ta hiện giờ, thực sự không mua nổi một viên đan dược này.

Kiếm Ma tông giàu khiếp thật.

Lại dám để một viên đan dược quý giá đến thế này trên người một tên nhóc.

Ngộ nhỡ để người khác phát hiện, thì cho dù là đối với cường giả Toàn Đan Cảnh viên mãn cũng sẽ có sức hấp dẫn chí mạng.

Ai mà không có một hậu bối hoặc đồ đệ chứ.

Mà nếu như có được viên đan dược này, chính là tương đương với việc, chắc chắn có thể thăng cấp lên Toàn Đan Cảnh, mà khởi điểm còn cao hơn người bình thường nhiều.

“Viên đan dược này có thể chữa trị thương thế của Lạc Vũ Thương không?” Lâm Tiêu không nhận lại viên đan dược mà hỏi.

“Có thể thì có thể, nhưng ta thực sự không thể nhận.” Lạc Hải Thành hiện giờ thực sự nể phục Lâm Tiêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.