Lâm Tiêu sau khi vận chuyển nguồn năng lượng kỳ lạ kia, trọng lực khủng bố xung quanh dường như đã suy yếu đi vô số lần, căn bản không thể tạo thành áp lực gì đối với hắn.
Thần kỳ!
Đây rốt cuộc là sức mạnh gì vậy?
Xem ra phải đợi đến lúc gặp Mục lão, hỏi mới biết được.
Bởi vì nguồn sức mạnh này sinh ra trong quá trình tu luyện Cửu U Trấn Ma Ấn, nên Mục lão nhất định là biết rõ.
Không tiếp tục suy nghĩ nhiều nữa, Lâm Tiêu nhìn về phía tấm bia đá màu đen gần ngay trước mắt.
Ngẩng đầu chạm vào.
Đây rốt cuộc là thứ gì vậy?
Lại có thể sinh ra thứ trọng lực khủng bố đến vậy?
Ngay sau đó.
Cả tòa Thiên Thê bắt đầu rung chuyển.
Một luồng khí lưu không ai nhìn thấy, từ bốn hướng tụ lại đây, bao lấy Lâm Tiêu ở bên trong.
Khí tức nồng đậm ồ ạt xông vào trong cơ thể hắn, sau cùng tiến vào trong đan điền, ngưng tụ thành một hạt châu trong suốt, rồi ẩn đi.
Mà Lâm Tiêu không hề chú ý tới những chuyện này, hắn chỉ cảm thấy linh hồn như được gột rửa, cả tâm hồn và thể xác đều đắm chìm vào trong quá trình này.
Người, người này dùng tay chạm vào bia đá, hắn đang làm gì vậy?
Thiên Thê sao trông như đang chấn động vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì thế?
Đây là điềm báo gì đó hay sao? Thật kỳ lạ quá đi à?
Đệ tử của Lưu Vân tông đều ngỡ ngàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522467/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.