Lại bước một bước về phía trước.
Thử thách, tiếp tục!
Bịch bịch bịch!
Bậc thứ sáu mươi mốt.
Bậc thứ sáu mươi hai.
Bậc thứ sáu mươi ba.
...
Ngay lập tức, tất cả mọi người bên dưới đã sững sờ lại càng thêm sững sờ, tiếng cảm thán vang lên khắp nơi.
Điên rồi sao!
Người trên Thiên Thê này thực sự là người sao?
Lẽ nào hắn đã là cường giả Toản Đan cảnh rồi, ẩn giấu thực lực tới đây trêu đùa bọn họ.
Người của Lưu Vân Tông đều nhìn bằng ánh mắt không thể tin nổi.
Chỉ có hai người có biểu cảm khác lạ.
Một là Lạc Vũ Thương, đôi mắt đẹp của nàng ta chăm chú nhìn Lâm Tiêu.
Tên này quả nhiên đúng là một quái vật.
Khi ở trong hang động, dường như đối phương chỉ dùng vài giây để giết Tư Không Hạo thì nàng ta đã biết.
Màn thể hiện của người này trên Thiên Thê chắc chắn sẽ khiến mọi người kinh ngạc. Quả nhiên, hắn đã thật sự làm được.
Không biết nghĩ tới điều gì, vẻ mặt không tập trung vừa rồi của Lạc Vũ Thương lại như sắp bốc cháy.
Biểu cảm khác lạ của người còn lại chính là Lạc Hải Thành- Lạc tông chủ.
Ken két ken két.
Ông ta nghiến răng ken két.
Ánh sáng xanh rực rỡ?
Cửu U Trấn Ma Ấn tầng thứ tư ư???
Mục lão đầu, ông tìm đâu ra một đồ đệ quái vật như vậy?
Kiếm Ma Tông các ngươi vì đồ đệ này đã tiêu tốn bao nhiêu tâm huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522462/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.