Tiêu Minh Triết lạnh mặt nhìn lên, cười lạnh rồi nói: “Những giây phút giãy giụa cuối cùng, ta xem ngươi bước lên bậc 40 rồi ngã xuống thảm thế nào.”
Tất cả mọi người đều nhìn theo.
“Cạch!”
Lâm Tiêu vẫn không chút do dự, trực tiếp bước lên bậc thứ 40 Thiên Thê. Cơ thể hắn chỉ hơi lung lay chút, nhưng rất nhỏ gần như không thể nhìn được. Sau đó……lại tiếp tục bước lên.
“Cạch!”
Bậc thứ 41 Thiên Thê.
“Cạch!”
Bậc thứ 42 Thiên Thê.
Cạch! Cạch! Cạch!
Bậc thứ 43.
Bậc thứ 44.
Bậc thứ 45.
Tiêu Minh Triết: “?????”
Đệ tử Lưu Vân tông: “?????”
Các trưởng lão Lưu Vân tông: “?????”
Cha con Lạc tông chủ: “?????”
Toàn bộ người của Lưu Vân tông há hốc miệng không thể tin nổi.
Bọn họ đã nhìn thấy gì.
Người ngoài này thực sự đã bước sáu bước lớn từ bậc ba mươi chín đến bậc bốn mươi lăm.
Toàn bộ quá trình không có tạm nghỉ, cực kỳ trôi chảy.
Mọi người đều như chết lặng.
Trong Lưu Vân tông có ai có thể làm được điều này không?
Có, nhưng chỉ có những đại lão từ Luân Hải cảnh hậu kỳ trở lên mới có thể làm được
Ngay cả khi Lạc Vũ Thương và Tiêu Minh Triết có tu vi Luân Hải cảnh tầng thứ bảy, coi như vừa bước vào Luân Hải cảnh hậu kỳ thì họ cũng không thể làm được.
Mà giờ đây người đã tạo ra thành tựu này tu vi còn chưa đến mức đó.
Tụ Linh cảnh viên mãn, thậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522460/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.