Hắn muốn phản kháng, nhưng phát hiện không thể tránh khỏi sức lực của đối phương.
Ôi đệt!!
Tên này tuyệt đối là thể tu.
Sớm biết hắn ta là thể tu thì hắn đúng là ngu mới lựa chọn cận chiến.
Ầm!
Một âm thanh lớn vang lên.
Mặt đất khẽ rung lên.
Kha Nguyên Lượng đã trợn trắng hai mắt, nằm trên đất, bất tỉnh nhân sự.
Lâm Tiêu vỗ vỗ tay.
Vẫn là chiêu ném qua vai thô bạo này là hiệu quả nhất.
Đám người xung quanh trợn mắt, há mồm, kinh hãi.
Ngô Tông Thừa nhìn Lâm Tiêu với vẻ kinh ngạc và hoài nghi, bất giác hỏi: “Lâm Tiêu sư đệ, đệ chuyển qua thể tu rồi à???”
“Đâu có, huynh không cảm thấy như vậy trông ngầu lòi hơn à?” Lâm Tiêu cười đáp.
Ngô Tông Thừa:....
Ngầu???
Thế thì có tác dụng gì.
“Lâm Tiêu sư đệ, kiếm tu chúng ta vẫn nên một lòng hướng về kiếm, không được phép phân tâm đâu.” Ngô Tông Thừa nói nhỏ khuyên một câu.
Hắn ngay cả luyện kiếm, ngộ kiếm còn cảm thấy không đủ thời gian.
Làm gì còn thời gian mà đi luyện thể chứ.
“Đa tạ Ngô sư huynh quan tâm, kiếm tu đệ cũng không lơ là đâu. Đi thôi, tiếp theo là vị trí số 20 trên bảng tinh anh.” Lâm Tiêu nói.
Thật ra thì hắn muốn nói, khi ngộ tính của huynh đủ cao thì tự khắc huynh sẽ hiểu.
“Lâm Tiêu sư đệ, đệ dự định khiêu chiến tới hạng bao nhiêu vậy?” Ngô Tông Thừa tò mò hỏi.
“Đặt ra mục tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3522438/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.