Lần trước, nữ tử này ở trong rừng rậm yêu thú bị người ta truy sát, là hắn đã ra tay cứu về.
Lúc đó, nữ tử này đầu tóc bù xù, dáng vẻ chật vật.
Không ngờ khi sửa sang lại, cũng khá xinh đẹp đấy chứ.
“Tên của ta là Lục Minh Nguyệt, xin hỏi, tên của sư đệ là...?” Lục Minh Nguyệt thấy đối phương cuối cùng cũng nhớ ra mình, bất đắc dĩ giới thiệu bản thân lại một lần nữa, đồng thời hỏi tên của vị sư đệ này.
Mấy ngày nay, nàng ta đã nhiều lần đi nghe ngóng về đối phương, nhưng lại không hề có thông tin gì về vị sư đệ này.
Rõ ràng mạnh như vậy, sao lại không có ai biết chứ.
Hôm nay nhất định phải hỏi ra tên hắn cho bằng được.
“Đệ là Lâm Tiêu, Lục sư tỷ là người của Đan Thanh Phong sao?” Lâm Tiêu nhớ ra chuyện cần làm lúc này, có người quen thì vừa vặn có thể dẫn đường.
“Đúng vậy, sư đệ muốn tìm ai ở Đan Thanh Phong, trực tiếp nói với ta là được. Thì ra sư đệ tên là Lâm Tiêu à, cuối cùng cũng biết tên của đệ rồi, Lâm Tiêu....đợi chút....hử? Lâm Tiêu? Sư đệ, chắc không phải đệ chính là Lâm Tiêu- thiên tài kiếm tu ngạo mạn phách lối, nổi danh từ cuộc kiểm tra ngoại môn lần này đấy chứ?”
Lục Minh Nguyệt đột nhiên nhớ tới điều gì đó, trợn mắt hỏi.
“Cái người trong lời tỷ nói đó, chắc chính là ta rồi.” Lâm Tiêu nhún vai nói.
“Thật ư!!! Lâm Tiêu sư đệ, đệ lợi hại quá vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3520407/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.