Lâm Tiêu vội vã đáp một tiếng, lòng càng vui.
Phạm Thiên mộ kiếm là nơi có vô số kiếm khí, nếu muốn luyện Thiên Khôi Kiếm Điển của Cảnh lão, thì thẻ bài này đúng là một thứ trợ giúp tốt.
Sau đó hắn lại đưa mắt nhìn Lục lão.
Mặc dù không nói, nhưng nhìn thì cũng hiểu lệnh bài này để thể hiện cho điều gì.
- Cảnh lão đây là cho thứ tốt, còn ngài, nào còn đợi gì nữa??
Mục lão bị nhìn tới phát sầu. Đâu phải ông ấy không muốn cho, nhưng mà ông ấy nghèo lắm, làm gì có đồ gì đáng cho.
“Tiểu tử, đừng nhìn hắn, hắn luyện công pháp tiêu tốn linh thạch và các thứ khác, nói hắn nghèo nhất cái Kiếm Ma tông này cũng không quá đâu.” Cảnh lão nhân cơ hội châm biếm một câu.
“Ngươi, ngươi……Ai, ai nói ta không có đồ đáng giá. Tiểu tử, ngươi cầm cái này đi gặp Kiều lão của Đan Thanh Phong, có thể đổi được ba bình Đằng Nguyên đan.” Nói xong, Mục lão vứt qua một tờ giấy.
Lâm Tiêu nhận lấy xong nhìn một cái.
Giấy nợ?
Đây…… Mục lão này đúng là nghèo thật. Đường đường là một cường giả Toàn Đan cảnh mà chả lấy được ra thứ gì.
Vậy luyện Cửu U Trấn Ma Ấn rốt cuộc hao tốn bao nhiêu tài nguyên? Lâm Tiêu tự nhiên tò mò vô cùng.
“Ha ha, hiếm thấy ngươi hào phóng như vậy.” Cảnh lão nhìn đối phương nói.
“Dù gì một tháng nữa cũng là đồ đệ của ta, đối với đồ đệ hào phóng là chuyện bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/3520405/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.