Chương 123
Tay không bắt kiếm?
Để ta xem ngươi còn bắt nổi lần nữa không?
Có là đỉnh cấp Luyện Thể khi đối đầu với công kích từ kiếm ý cũng không có khả năng tay không bắt được.
Lúc hắn đang chuẩn bị phát động công kích thì kẻ đứng đối diện mở miệng nói một câu.
“Người nghĩ rằng chỉ mình ngươi mới biết dùng kiếm?”
Sau đó lại nhìn thấy trong tay hắn xuất hiện một thanh trường kiếm mỏng dính.
Tư Không Hạo: “???”
Bốn cô nương: “???”
Là ý gì? Chả nhẽ hắn không phải Luyện Thể.
Một giây sau, kiếm khí sắc lạnh quanh thân cũng dần dần nổi lên.
Hai mắt Tư Không Hạo trợn tròn lên.
“Kiếm ý? Vậy mà ngươi cũng lĩnh ngộ kiếm ý?”
Mà chuyện này vẫn chưa là điều kiếm Tư Không Hạo kinh ngạc nhất. Điều làm hắn cảm thấy kinh ngạc nhất đó chính là kiếm ý mà đối phương lĩnh ngộ được lại giống y hệt với hắn.
Tư Không Hạo chết lặng.
Những người khác cũng kinh hãi há hốc miệng.
Một tiểu tử chỉ là Tụ Linh Cảnh viên mãn, lại có thể lĩnh ngộ được kiếm ý.
Chuyện này khiến người ta không thể nào tưởng tượng nổi, chẳng khác nào nhìn thấy người chết mở miệng nói chuyện. Đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của mọi người.
“Ta không tin, chắc chắn là ngươi đã dùng dị thuật nào đó.”
“Âm Diệt Sát!!!”
Tư Không Hạo huy động toàn bộ linh lực trong cơ thể, xuất ra một kích mạnh nhất.
Tên tiểu tử này quá kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/2589071/chuong-122.html