Chương 390
Vẫn chả có người nào rời đi, không có ai quan tâm tới lời uy hiếp này. Cơ duyên đang ở ngay trước mắt, bọn họ phải lấy được cơ duyên thì mới đi được.
3 giây trôi qua.
Xoẹt!
Thân ảnh của nữ nhân hồng y biến mất ở đỉnh Hoả Sơn.
“A!!!” một tiếng kêu thảm vang lên.
A! A!…….
Tiếp theo là tiếng hét thứ 2, thứ 3, thứ 4…….
Ở núi Hỏa Sơn trong phạm vi 200m đều bị một màn sương đỏ máu bao quanh. Những tiếng hét cứ thi nhau vang lên rồi đột ngột dừng lại.
Giống như bọn họ đang hét dở thì bị người ta bóp nát yết hầu vậy.
“Hả? sao vậy? này, sự sống của cả một đoàn người biến mất”
“Chuyện gì vậy?”
“Ta, ta nhìn thấy rồi, thật đáng sợ. Nữ nhân kia giết tất, từng người một bị xé xác.”
“Không hay rồi, nàng ta, nàng ta đang lao tới chỗ chúng ta. A!……”
Lần này cả một ngọn núi Hoả Sơn kêu gào thảm thiết, màn sương máu càng dày hơn. Sau vài tiếng kêu thảm, thì có vẻ lần này khác lần trước, tiếng kêu ngắn hơn, thời gian tiếng kêu phát ra cũng được rút ngắn lại.
Chỉ trong chốc lát những tiểu đội xung quanh đó bắt đầu hoảng loạn. Bọn họ bây giờ mới nhận thức được rằng lời cảnh cáo của nữ nhân này là thật.
Nàng ta có sức mạnh tới vậy, những đội ngũ bị nàng ta giết lúc nãy, có người cũng thuộc Toàn Đan cảnh hậu kỳ.
Mà người dẫn đầu đoàn có là Toàn Đan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/2588450/chuong-389.html