Chương 397
“Tiểu bằng hữu, chúng ta không muốn đối địch với ngươi, nhưng các ngươi ở trong bí cảnh đã giết vô số đệ tử thiên kiêu của các tông môn chúng ta, kiểu gì cũng phải cho chúng ta một lời giải thích chứ.” lão Từ của thánh địa Thái Tuế đứng ra, thấp giọng nói.
Đây là kết quả thương lượng của ba vị đại lão. Thiếu niên trước mặt, thực lực phi phàm. Mà năng lực luyện đan tuyệt đối đạt trên mức luyện đan sư bát phẩm.
Thiên tài yêu nghiệt như vậy, nói không chừng chính là người truyền thừa của một thế lực ẩn cư lớn nào đó, bọn họ thật sự không muốn đắc tội.
Nhưng nghĩ tới những đệ tử thiên kiêu của tông môn nhà mình biến mất một cách kỳ lạ, bọn họ cũng nuốt không trôi cục tức này.
“Hử??? Giết vô số đệ tử thiên kiêu của tông môn các vị ư???” Lâm Tiêu nhướng mày, quay đầu lại nhìn tiểu cô nương bên cạnh.
“Tiểu cô nương, ngươi đã giết bao nhiêu người vậy???”
Can Anh Túc xòe tay ra đếm, không thèm để ý, nói: “Sau khi ngươi vào trong núi lửa, ta thấy đám người kia muốn tiếp cận núi lửa, làm phiền tới ngươi, cho nên đã ra tay xử lý. Chắc khoảng….hai, ba mươi người đó.”
“Ngươi, ngươi nói vớ vẩn! Bọn ta không nói tới đám người đó, mà nói lúc các ngươi tranh đoạt tiên thảo, trong đó tập trung toàn bộ các đệ tử tinh anh của bốn thế lực lớn!” cường giả Hóa Đỉnh của Huyền Kiếm môn tức giận nói.
Cái đám tép riu, lén la lén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/2588431/chuong-396.html