Chương trước
Chương sau


Chương 410

Yêu tộc các ngươi trở mặt cũng nhanh quá rồi đấy.

Hơn nữa, bọn họ còn là lần đầu tiên nghe thấy yêu tộc nói xin lỗi đấy. Thật là quá vi diệu!

Vị cường giả Hóa Đỉnh cảnh bị trọng thương của thánh địa Thái Tuế kia, vẻ mặt kiêng kỵ mà tiếp nhận linh thảo cùng yêu đan.

Vừa nhìn, ông ta đã hết cả hồn.

Linh thảo này là Hỏa Dương Linh Chi, ít nhất cũng phải ba nghìn năm tuổi, yêu đan này lại là một viên yêu đan Toàn Đan cảnh viên mãn thuần sắc.

Những thứ này cho dù là đối với thánh địa Thái Tuế mà nói, cũng là giá trị liên thành.

Dùng những thứ này để đền bù, có thể nói là vô cùng có thành ý rồi.

Nhưng, nhưng vì sao một vị Yêu Vương lại đột nhiên thay đổi ý định chứ.

Trong lòng ông ta đầy thắc mắc.

Không chỉ có ông ta, còn có những người khác thuộc thánh địa Thái Tuế đều vô cùng nghi hoặc.

Sau đó, ánh mắt bọn họ đặt lên người Lâm Tiêu và Can Anh Túc.

Hai người này không phải là người của thánh địa Thái Tuế.

Tất cả mọi người đều có cùng một suy nghĩ, vị Yêu Vương này đổi ý, chính là vì hai người bọn họ.

Hai người họ là ai vậy nhỉ?

Sao họ lại có năng lực ghê gớm đến vậy?

Lão Từ chầm chậm từ dưới đất bay lên, ông ta bị đánh một cú bay thẳng xuống đất, nhưng cũng không bị thương gì.

“Tiểu bằng hữu Lâm Tiêu, đây….đây rốt cuộc là chuyện gì vậy?” lão Từ thắc mắc hỏi.

“Chắc là Yêu Vương lầm đường lạc lối nhưng biết quay đầu là bờ, ăn năn hối lỗi đó mà.” Lâm Tiêu xua tay nói.

Khóe miệng lão Từ giật giật.

Nhảm c*t vừa thôi!!

Ngươi nói mấy lời này định lừa ai đấy???

Ông ta nhìn chằm chằm Lâm Tiêu và Can Anh Túc.

Bây giờ chỉ có một cách giải thích duy nhất đó là, hai người này có thể là người có bối cảnh đặc biệt lớn nào đó, lớn tới mức Yêu Vương cũng phải e sợ ba phần mà lựa chọn rút lui.

Nhưng thân phận như thế nào mới có thể khiến Yêu Vương cũng phải kiêng kỵ như vậy chứ?

Lão Từ nghĩ tới nghĩ lui cũng nghĩ không ra.

Còn về manh mối ‘tôn thượng’ này thì ông ta căn bản không cân nhắc tới.

Thanh niên bạch y và triều thú là vì tôn thượng mà tới, tôn thượng kia nhất định cũng là yêu thú.

Nhưng Lâm Tiêu và Can Anh Túc lại là người trong danh sách dự bị của Chân Long bảng, vậy thì chắc chắn trăm phần trăm là người rồi, cái này không có gì phải nghi ngờ cả.

Cho nên, khả năng là ‘tôn thượng’ này, ông ta bỏ qua theo bản năng luôn.

Một bên khác, cường giả Hóa Đỉnh cảnh của thánh địa Thái Tuế nhận đền bù của Yêu Vương, thắc mắc hỏi thanh niên bạch y: “Yêu Vương các hạ, vậy xin hỏi ngài còn có chuyện gì sao?”

“Ờ, đây chẳng phải là một sự hiểu nhầm hay sao? Ta đợi thánh chủ của các ngươi về, giải thích với hắn đôi chút, khỏi ảnh hưởng tới quan hệ của hai tộc.” thanh niên bạch y ngoài cười nhưng trong không cười.

Cường giả Hóa Đỉnh cảnh của thánh địa Thái Tuế: “……….”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.