Chương 565
Những người khác cũng rất kinh ngạc, đừng nói đến các Nho gia của Thiên Địa Văn Cung.
Mà Đằng lão và những nho gia khác cũng mở to mắt, há hốc mồm, nước miếng chảy xuống cũng không có phản ứng.
Mọi người đều chết lặng tại chỗ.
Thiên cổ! !
Sau khi Lâm Tiêu viết thơ thiên cổ, lại còn có thể viết ra thiên cổ tuyệt cú. Hơn nữa, còn là tuyệt cú tình yêu.
Trời ơi! !
Có lý không chứ.
Tình tình ái ái, cũng có thể được Nho đạo thừa nhận ư?
Họ thực sự chưa từng nghe thấy cũng chưa từng thấy.
“Đằng lão, Lâm Tiêu này. . . thật là không thể tin nổi.”
“Yêu nghiệt, hắn thật sự là yêu nghiệt thiên tài.”
“Ta hình như đã hiểu ra điều gì đó, không phải Nho đạo khiến chúng ta giữ khư khư cái cũ, mà là kiên trì với ý định ban đầu.”
“Đúng vậy, tình yêu vốn là lẽ thường của con người, sao chúng ta phải cố tình trốn tránh.”
“Thật không ngờ, Lâm Tiêu này còn là một người dùng tình cảm.”
“Đại tài, đại tài!” Các nho gia cảm thán.
Thiếu nữ hồng y bên cạnh nhìn chằm chằm hàng chữ trên bầu trời, trong lòng đọc đi đọc lại không biết bao nhiêu lần.
Nàng ta lại nhìn thiếu niên đã viết câu này với ánh mắt dịu dàng, cảm xúc lẫn lộn.
Đại Tiêu Tiêu, trước đây đã từng bị tổn thương bởi tình yêu sao?
Tại sao câu nói này lại khiến nàng ta cảm thương như vậy.
Người đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/2587299/chuong-564.html