Chương 584
Nhưng nàng ta vẫn muốn đợi cô cô đi ra, sau đó an ủi và chăm sóc cô cô cho thật tốt.
Lâm Tiêu cũng biết là sẽ như vậy, không nói gì thêm, nhấc chân bước ra khỏi đình viện.
Đám người Đằng lão vẫn luôn đợi hắn ở bên ngoài, cách đình viện không xa.
Khi những Nho giả kia vây lấy hắn, Lâm Tiêu bắt đầu đi dạo Thiên Địa Văn cung.
Ở một nơi khác,
Can Văn Văn ở trong trận pháp cách biệt hoàn toàn, cảm thấy trái tim sắp vỡ nát.
Tiểu Cương tại sao lại đầu đất vậy chứ, tại sao lại chẳng hiểu mình gì cả.
Sao ta có thể để ý tới những ánh mắt dung tục kia chứ.
Sao có thể để tâm sự khác biệt thân phận giữa hai người chứ.
Sao có thể luyến tiếc cái thân phận hoàng thất Đại Can này chứ.
Cũng không biết là khóc bao lâu.
Can Văn Văn mới bình tĩnh lại một chút.
Lúc này, bà mới chú ý tới sự thay đổi của trận pháp, còn có thêm một tờ giấy xuất hiện trên tay.
Điều này khiến trong lòng bà hơi có chút ấm áp.
Chắc hẳn những thứ này là do Lâm Tiêu làm nhỉ.
Tên nhóc này đúng là tốt hơn sư tôn của nó nhiều.
Không hổ là người có thể viết ra loại tuyệt cú thiên cổ như ‘hỏi thế gian tình ái là chi’.
Sư tôn của nó mà được bằng một phần mười trình độ của nó là tốt rồi.
Tuy không mở tờ giấy trong tay ra, không biết bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-ton/2587272/chuong-583.html