Chương trước
Chương sau


Chương 611

“Hả? Tiêu hữu, ngươi, ngươi định làm gì?” Đằng lão kinh ngạc nhìn Lâm Tiêu.

Vị tiểu hữu này hình như không có ý đi.

“Đằng lão, các ngươi đi trước đi, ta có việc cần ở lại một lúc.” Lâm Tiêu nói.

“Sao thế được, tiểu hữu ngươi cũng cảm nhận được. Bọn chúng sắp tới rồi, không thể đấu được với một con yêu ma cấp đại năng đâu!” Đằng lão vội nói.

Tiểu hữu Lâm Tiêu tuy tuổi trẻ tài cao nhân tài ngàn năm hiếm có, sự tồn tại của hắn vô cùng có ý nghĩa. Nếu để hắn chết thì nhất định phải đưa thi thể ra khỏi đây.

“Lão Đằng yên tâm, mấy con yêu ma kia không làm gì được ta đâu, nhưng mà ta, chả nhẽ ta không biết đường chạy?” Lâm Tiêu nói.

Bạch Đại Nho đã đưa người tới chỗ cửa ra..

“Lão Đằng, ông nhanh đi đi. Có ông ở đây mới làm vướng tay chân ta. Đừng để tới lúc cả hai người đều rơi vào tay lũ tà ma, tới lúc đó Đông Vực gặp nguy đó.” Lâm Tiêu thúc giục.

“Chuyện này…..chuyện này……được, vậy lão phu đợi tiểu hữu ở ngoài.” Đằng lão không có cách nào cãi được, đành để kệ Lâm Tiêu.

Sau khi dặn dò vài câu Đằng lão cũng vội vàng đuổi theo nhóm người Bạch Đại Nho. Đợi mấy người kia đi ra hết cả người Lâm Tiêu chợt bốc lên một luồng yêu khí, cả người hắn tự nhiên cũng biến thành to hơn.

Biến thành một con quỷ mắt đỏ cực lớn. Đây là kỹ năng giả mạo, sau khi giết con quỷ biết dùng huyễn thuật để giả mạo kia xong, ngoài việc lấy được một nguồn sức mạnh, hắn còn thu được thêm kỹ năng giả trang này.

Đương nhiên việc này làm Lâm Tiêu rất vui. Có cái này thì làm việc gì cũng dễ hơn nhiều. Chỉ có điều do liên quan tới vấn đề thu hoạch thần thông. Hắn muốn mô phỏng hình dáng thì hắn phải tiếp xúc với con quỷ đó.

Còn muốn tuỳ ý biến hình, với ngộ tính của hắn chắc sẽ mất chút thời gian để tu luyện. Sau vài lần quan sát hắn thấy không có gì đáng ngại mới thở phào một hơi.

Lúc này đám yêu ma cũng đã đuổi tới nơi. Nhìn mấy con quỷ này Lâm Tiêu cũng có chút kinh ngạc.

Bốn con. Bốn con cấp đại năng.

Đằng lão chỉ đi chậm mấy bước thì sợ là phải để lại xác ở đây thật. Bốn con quỷ cấp đại năng chứ chả phải chuyện đùa.

Kể cả hắn, lão Đằng và Bạch Đại Nho liên thủ cũng khó nói.

Trước mắt hắn mới gặp 2 con quỷ cấp đại năng, mỗi con đều có dị năng riêng. Con mắt đỏ thì điều khiển xác chết, con vừa nãy có năng lực giả trang. Vậy bốn con này sẽ có năng lực gì.

Hơn nữa sự tập trung của Lâm Tiêu dừng trên người một con quỷ. Con quỷ này……hình như là kẻ đoạt xá Tương Khách Khanh của hoàng thất Đại Can, sau đó bị hắn huỷ đi một tia thần thức. Không ngờ lại gặp ở đây.

“Lão Lục, làm sao đấy! ngươi và lão Ngũ có chút chuyện mà cũng không làm xong? Lão Ngũ đâu?” Một con lên tiếng hỏi.

Lâm Tiêu nhìn nó một cái rồi không nói gì, ngươi mới là lão Lục, cả họ nhà ngươi là lão Lục.

(* Lão Lục theo ngôn ngữ mạng của Trung Quốc ý chỉ những đứa gà, kém cỏi.)

Thấy Lâm Tiêu không nói gì mấy con này chăm chú nhìn hắn.

“Này? Đây hình như không phải lão Lục.”

“Đúng vậy, khí tức của lão Lục mạnh hơn hắn nhiều, hơn nữa nhìn cũng không giống.”

“Chả nhẽ vừa đột phá xong?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.