- Aa!
Băng Lãnh Sương đau đớn hét lên một tiếng, một chưởng đánh thẳng lên lưng nàng, toàn bộ xương cốt bên trong cơ thể như bị nghiền gãy thành xương vụn, không cách nào chịu đựng nổi được đau đớn này.
Diệp Hàm chợt hóa chưởng thành trảo, tại trên tấm lưng đỏ thẫm của Băng Lãnh Sương đánh đến, như muốn đem Băng Lãnh Sương đánh ra thành từng mảnh.
“Oanh —“ một tiếng vang lên, tại Diệp Hàm đánh tới một trảo này, Thiên Địa như bị nứt ra, hư không xung quanh chợt nổi lên cuồng phong xé rách không gian, gào thét mà ra, tại vạn dặm quét hết mọi thứ.
Nếu bị một kích này đánh lên, đừng nói là Thánh Nhân, cho dù là Thánh Hoàng cũng không chịu được.
Diệp Hàm một trảo đánh lên, Băng Lãnh Sương không kịp phản ứng, mà dù có phản ứng cũng không thể ngăn cản được, nhìn cảnh băng lao bị một chưởng phá nát trước đó, cũng biết hai người không cùng một đẳng cấp!
“Ầm! —“ Một trảo đánh lên người, lục phủ ngũ tạng lập tức sôi sục lên, lực lượng khủng khiếp đánh nàng mềm nhũn, toàn bộ xương cốt bị đánh gãy cũng liền như bị nghiền thầy tro cốt, bên hông một vết thương dài như bị thứ gì đó sắc bén chém rách, máu tươi từ đó chảy ra khiến cả một vùng bị ngập trong máu.
- Aa!
Băng Lãnh Sương rên rỉ một tiếng, trước mắt nàng tối sầm lại, cả người nàng lạnh dần, chợt thấy bên hông đau đớn, một bàn tay ẩn chứa máu tươi đang bấu lên vết thương trên người, máu tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331254/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.