Ngay cả Mạc Huyền Nhi cũng cảm thấy vui mừng thay cho nàng ta, nàng dù không biết Băng Thiên Thần Quyết này là gì, nhưng nàng từ Dạ Ảnh biết được khi muốn đột phá nó lại khó khăn thế nào, nên khí biết được Băng Lãnh Sương đã đột phá cánh cửa thứ hai của Thần Quyết, nàng liền vô cùng vui mừng, giống như đó không phải là Băng Lãnh Sương mà là nàng đột phá vậy.
- Thật tốt quá rồi, không ngờ tỷ tỷ lại chỉ mới có một tháng ngắn ngủi đã đột phá tới cánh cửa thứ hai của Thần Quyết rồi, thật lợi hại.
Mạc Huyền Nhi cười típ mắt, nói.
- May mắn.
Băng Lãnh Sương nói.
Dạ Ảnh nghiêm túc nói:
- May mắn cũng là thực lực, ngươi có thể trong bốn ngày luyện hóa được thủy tính trong mảnh vỡ, nói rõ ngươi nghị lực kiên định, thiên tư hơn người, nếu đổi lại kẻ khác, cho dù là vận khí tốt hơn, cũng không thể đột phá trong thời gian ngắn như vậy.
Được nghe Dạ Ảnh nói như vậy, nàng bỗng cảm thấy có chút thành tựu lạ thường, thường ngày Dạ Ảnh đều luôn nở nụ cười, rất dễ gần, tùy ý, nhưng ở cạnh hắn cũng hơn một tháng, nàng biết hắn tuy là dễ gần, tùy ý như vậy, nhưng thật tế lại vô cùng nghiêm túc, nghiêm khắc trong tất cả mọi việc.
Dạ Ảnh mặc dù bề ngoài chỉ là một thiếu niên mười sáu mười bảy, nhưng khí tức hắn trầm ổn, lão luyện, đôi mắt thâm uyên đủ chứa đựng vạn vật, khiến cho người khác không thể nào coi đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331219/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.