Tố Uyên a lên một tiếng hoảng sợ, nhưng sau đó là lửa giận bốc lên, đây là lần đầu tiên nàng cảm thấy không kiềm chế nổi lửa giận của mình, tại thời điểm này, cho dù là biết mình không đánh thắng kẻ đê tiện này nhưng cũng không thể để cho hắn thoải mái được.
Ngay tại lúc đó, chợt thấy một cánh tay kéo lấy nàng lui sau, liền thấy một thanh niên chắn trước người nàng, ánh mắt quét đến Hạo Thực, lạnh lùng nói:
- Đủ rồi! Ta không biết ngươi là ai, nhưng ngươi nếu dám làm càn thêm một lần nữa ta liền hái xuống đầu của ngươi!
Âm thanh lạnh lùng vang lên làm mọi người kinh ngạc, còn đám người Tàn Lân thì cười khổ không ngừng, vẫn là tính tình đó, không đổi chút nào.
Đây là một thanh niên, hắn mặc một bộ y phục màu xanh thẳm, tựa như biển cả rộng lớn, ánh mắt hắn lạnh lùng, cao ngạo, giống như không đem bất kỳ ai để vào trong mắt. Bên hông hắn đeo một bội kiếm, bội kiếm cũ rích nhưng lại tản ra một cỗ khí tức kì lạ thần thánh, tại cỗ khí tức này bất kì ai cũng cảm thấy mình nhỏ yếu, tựa hồ muốn quỳ xuống mà lạy một dạng.
Tố Uyên thấy thanh niên ngăn cản trước mặt, lộ ra vẻ cảm động, nàng cảm kích nói:
- Thiên đại ca không cần phải như vậy, ta tự mình được rồi.
Thiên Tư Hoàng chậm rãi quay người lại, nhìn nàng, lãnh đạm nói:
- Ngươi đây là làm sao, ta chỉ chán ghét hắn mà thôi, ngươi đừng nên hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331119/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.