Một người một thú đang cùng nhau nói chuyện, nếu như để những người xung quanh nghe được chắc sẽ nhìn bọn hắn giống như nhìn quái vật a.
Phải thôi, Tuyệt Lăng Thiên Nữ trong mắt bọn họ không khác gì tiên nữ, vậy mà vào trong miệng bọn hắn lại tục không thể ta, còn cái gì là thị nữ, nha hoàn, không phải quá chọc ngươi đi? Bọn hắn tưởng mình là thánh nhân, tiên nhân? Hay thần kinh có vấn đề a, cái gì thì không biết.
Dạ Ảnh cũng lười để ý xem bọn hắn nghĩ gì hay không, đối với hắn thì suy nghĩ của bọn họ đã không chút ảnh hưởng gì với hắn nữa rồi.
Bởi vi những căn phòng này không có cửa ngăn cách mà chỉ là một bình phong ngăn cách bằng năng lượng hỗn loạn, nên không thấy rõ bên trong là gì, đứng trước tầng bình phong này, một cỗ hỗn loạn khí tức cuồng bạo phun vào mặt, khiến người khác khó chịu.
Bất quá, đối với Dạ Ảnh mà nói thì một chút cuồng bạo khí tức này lại như gió nhẹ thôi qua mặt, không có chút cảm xúc nào.
Chậm rãi đi vào bên trong cuồng bạo khí tức, vừa ngay bước chân đặt xuống bên trong hỗn loạn khí tức, ngay lập tức thấy tia chớp xẹt ngang qua thân thể, từng sợi lôi đình như muốn đánh nát Dạ Ảnh, nghê được “xẹt, xẹt...” âm thanh vang lên liên tục từ người hắn phát ra.
Tại dưới mỗi một cái tia chớp xẹt qua cơ thể, y như có vô số dòng điện chày qua, khiến hắc bào của hắn phất phất như có cuồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331098/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.