Dọc theo mọi ngả đi trở về nhìn những ngọn cây xanh ngắt lại rực lên những đóa hoa hoang dại, những đóa hoa đầy màu sắc, Lan Tư Duệ như đã thõa mãn niềm vui liên đi tìm Dạ Ảnh. Tìm một lúc không thấy thì mới chợt nhớ tới việc chính. Nàng vỗ đầu:
- Lại quên việc chính rồi.
Đang định đi tới nơi Lão Tổ nghỉ ngơi, chưa kịp bước đi thì đã thấy một bóng xanh ở ngay phía trước mắt.
- Lão Tổ.
Lan Tư Duệ cung kính vô cùng, bóng xanh trước mắt nàng chính là Lão Tổ và cùng là Thanh Sắc Lão Nhân lúc trước.
Thanh Sắc Lão Nhân sống không biết bao nhiêu thế, từ khi Lan Tư Duệ mở mắt nhìn trời thì Thiên Nguyên Thụ đã có rồi, hơn nữa Thiên Nguyên Thụ còn có quan hệ sâu xa với Thiên Nguyên, để nàng kêu một tiếng Lão Tổ cũng coi như lão đã cho Thiên Nguyên chút mặt mũi.
- Ân, tới đây có việc gì.
Lan Tư Duệ gấp gáp trả lời:
- Nó lại phá rối nữa rồi, lần này nó đã giết vài người trong thôn.
Lão Tổ nghe thế cũng nghiêm nghị hẳn lên, nói:
- Nó định như thế nào, chẳng lẽ Thiên Nguyên Diệp ta đưa lần trước còn chưa đủ.
Lan Tư Duệ gật gật đầu, âm thanh có chút nứt nở:
- Vâng, Nó nói trong trong vòng một ngày không có sinh khí cho nó, nó sẽ tự mình “kiếm”.
Nói tới đây nàng chợt òa khóc:
- Mẫu thân của con cũng bị nó hút hết sinh cơ đã chết rồi.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-ma-than/2331021/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.