Lý Thiên Mệnh đang suy nghĩ, hắn đã luyện hóa Thần Nguyên rồi mà tại sao họ vẫn nóng bỏng nhìn ngực của mình như thế?Khi Lý Thiên Mệnh cúi đầu xem thì đã hiểu:- Hiểu rồi.Bọn họ nghĩ Linh Hạch là Thần Nguyên, vui rồi đây.Ánh mắt Liễu Thiên Dương nóng cháy nhìn Lý Thiên Mệnh:- Lý Thiên Mệnh, báo một tiếng cho ngươi biết, dù ngươi có ngọc bội của Thanh công chúa nhưng Thần Nguyên này vốn thuộc về Lôi Tôn Phủ ta, nên Lôi Tôn Phủ quyết định để tiểu bối chúng ta cạnh tranh công bằng với ngươi, không có gì phản đối chứ.- Đương nhiên không có, bảy người cùng lên đi.Hôm nay Lý Thiên Mệnh trở về là để chiến đấu, vì tôn nghiêm, vì quang minh chính đại mang mẫu thân đi.Vây công? Hắn không sợ chút nào!Đám thiên tài của Lôi Tôn Phủ cảm thấy nhục nhã, bọn họ là thiên tài Lôi Tôn Phủ Diễm Đô, vốn họ là coi rẻ loại xuất thân như Lý Thiên Mệnh nhưng nay bị coi thường ngược lại.- Cuồng vọng đấy.- Bỏ đi, hắn luôn như vậy, nói đao to búa lớn vào rồi cụp đuôi chạy trốn.Trương Tử Hiên cao giọng quát:- Đây là tự ngươi nói! Vừa lúc chúng ta cảm thấy khó thống nhất thứ tự xa luân chiến, tiếp theo ai lấy được Thần Nguyên thì người đó thắng!Bản thân Trương Tử Hiên không muốn xa luân chiến, vì gã không đánh lại Lý Thiên Mệnh, chỉ muốn ở vòng ngoài nhặt của rơi.Lý Thiên Mệnh châm biếm:- Ngươi có tư cách gì mà lên tiếng? Mắt của con bò cạp của ngươi đã chữa lành chưa?Trương Tử Hiên bị trào phúng đỏ mặt tía tai.- Đừng nói nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-than-full/4026703/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.