Tiểu Hoàng Kê lẩm bẩm:- Thiên văn vớ va vớ vẩn gì, ở trước mặt gia đều là thức ăn ngon!Gà con nhảy lên bàn, lúc lắc lại gần, há mỏ định ăn mở ngọc báu.- Huynh đê, đừng đùa! Thứ này dùng để luyện hóa chủ không phải ănBình thường Ngự Thủ Sư và thủ bản mệnh tu luyện cần ngọc báu giúp tăng tốc độ, nhưng trước tiên phải mở ra linh khí thiên địa ẩn trong ngọc báu rồi mới cùng nhau hấp thu luyện hóa.- Người biết cái quái gìPhát sinh chuyện làm Lý Thiên Mệnh giật mình.Tiểu Hoàng Kê há mỏ mổ từng khối ngọc báu, nuốt trọn từng khối ngọc như ăn kẹo.Tiểu Hoàng Kê liên tục ăn mấy chục khối hỏa ngọc ẩn chứa linh khí lửa, cả người nó cháy lửa, mặt đỏ rực như uống say, còn ở vài cái:- Mùi vị không tệ, nhai giòn.Lý Thiên Mệnh trợn mắt há hốc mồm:- Ôi mợ, ngươi ăn cục đá không sợ bị táo bón à?Tiểu Hoàng Kê lại ở nơ:- Đồ nhà quê, không kiến thức, cái thứ rác rưởi này thì lão tử chỉ cần một khắc là tiêu hóa hết, cần gì cho ra ngoài?Nhiều linh khí thiên địa hội tụ trong người nó, sóng nhiệt nóng cháy phát ra ngoài, nó thành con gà tây cháy lửa.Lý Thiên Mệnh sững sờ hơn nửa ngày mới phản ứng lại, thầm nghĩ hàng này là Cự Thủ Hỗn Độn Thái Cổ, nghe tên đã ngầu rồi, ăn sống linh khoáng thì có gì lạ.Tiểu Hoàng Kê còn thòm thèm, nó nhặt một khối hỏa ngọc lên đưa cho Lý Thiên Mệnh:- Ngươi cũng thử một viên đi, hương vị không tệ.
Chúng ta là nam nhi đích thực đương nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-than-full/4026668/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.