Trần Mộc cười khẽ, hai ngón tay gập lại, một đạo kiếm quang bắn qua hư không.
Chỉ trong một hơi thở, nó đã xuất hiện dưới yết hầu của một người đàn ông trung niên, mang theo sát khí lạnh thấu xương.
Ra tay không một tiếng động, nhanh như quỷ mị, khó lòng phòng bị!
Tên đàn ông trung niên kia cảm nhận được kiếm khí lạnh như băng dưới yết hầu, nét mặt thay đổi, cơ thể nhanh chóng lui lại phía sau.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, hai ngón tay của Trần Mộc lại vươn ra, khoảng không phía sau tên đàn ông trung niên kia bị xé nát.
Roẹt!
Tốc độ của hắn không thể bằng tốc độ của kiếm, chỉ trong một hơi thở, cái đầu đã lăn lông lốc ra ngoài.
"Ra tay từ xa, sao có thể chứ?" Một tên đàn ông trung niên khác nhìn thấy chỉ chưa đầy ba giây, một cường giả Vạn Pháp Cảnh đỉnh phong đã bị chém đầu dễ dàng như vậy, vẻ mặt đầy kinh hãi.
Ra tay từ xa là thủ đoạn mà chỉ có người ở Bất Diệt Cảnh mới có thể thực hiện, tại sao một tên nhãi Thần Tàng Cảnh lại có thể làm được?
Thế nhưng ngay sau đó, hắn tinh mắt nhận thấy giữa hai ngón tay Trần Mộc có một chiếc phù thần bí màu xanh thẳm, sức mạnh không gian vô tận từ trong đó trào ra, ảnh hưởng đến khu vực này.
"Ấn Thần Thiên Không?" Tên đàn ông trung niên kia nheo mắt, lúc này mới hiểu ra.
Sử dụng Ấn Thần Thiên Không có thể ra tay cách không trong cự ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408448/chuong-900.html