Trần Mộc hờ hững nói: "Khương tiền bối, nếu chỉ dùng đan dược đến đột phá, tuy rằng cảnh giới sẽ tăng nhanh như gió, nhưng ta đề nghị, tốt nhất ông đừng nên vội vàng đột phá cảnh giới Bất Diệt nhanh như vậy, bởi vì điều đó không có lợi cho ông!"
"Quanh năm ông chém giết ở chiến trường, ta nghĩ trong lòng ông hẳn là hiểu rõ, đối với võ giả mà nói, căn cơ võ đạo vô cùng quan trọng, ông nên bỏ ra ba năm để rèn luyện linh lực tự thân, chờ đến khi căn cơ ổn định, ông hẵng dùng đan dược, đó mới là lựa chọn tốt nhất!"
Khương Động Đình tỏ vẻ xoắn xuýt, nhưng rất nhanh sau đó, ông ta bèn cắn răng, nói: "Ta biết rồi!"
Ông ta nhận đan dược của Trần Mộc, cho vào nhẫn không gian.
Quanh năm chém giết trên chiến trường, đương nhiên ông ta hiểu rõ tầm quan trọng của căn cơ, nếu ở cảnh giới cao, linh lực phù phiếm thì căn bản không làm được gì cả!
Sau đó, Trần Mộc còn lấy ra một vài thứ, đan dược, võ học, thậm chí là công pháp, đưa cho Trần Thiên Hải, Ôn Chính Hoa, Khương Âm, Ôn Chi Huyền, Liễu Thanh Hân và Tôn Hiểu Thiên!
Những truyền thừa khác đều là đồ của hắn, còn quý hơn tiền nhân động phủ vô số lần!
"Mộc huynh, chẳng lẽ huynh chuẩn bị bàn giao di chúc trước khi lâm chung sao?"
Tôn Hiểu Thiên nhìn thấy Trần Mộc mang hết bảo vật ra phân phát,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408425/chuong-852.html