Sau một khoảng thời gian dài, vầng sáng trăm trượng được tạo nên từ vô số hoa văn đẹp mắt nứt toác ra, vết rạn chằng chịt như mạng nhệnh xuất hiện liên tục.
"Thành công rồi!" Hồng Châu mừng như điên.
Nhưng đúng lúc này.
Cảm giác nguy hiểm không biết tên đột nhiên xuất hiện trong lòng Trần Mộc.
"Lùi lại nhanh!" Đồng tử Trần Mộc co rụt lại, hắn hét lên thật to. Ngay sau đó, hắn điên cuồng lui lại sau không chút chần chừ.
Hồng Châu cũng lập tức phản ứng lại, nhanh chóng lùi ra sau.
"Choang!" Quả nhiên, sau khi vết rạn phủ kín khắp quầng sáng kia, tiếng nổ kinh trời cũng vang lên ầm ầm, dao động lực lượng lớn chừng vạn trượng lan ra, không gian vặn vẹo, dư chấn của vụ nổ tạo thành một cơn lốc hủy diệt to lớn, càn quét khắp nơi.
Trần Mộc vừa lui ra được chừng ngàn trượng, cơn lốc vặn vẹo không gian kia đã nghiền nát hết tất cả, đánh văng hắn ra ngoài.
"Phụt!" Trần Mộc phun một búng máu, cả cơ thể va lên vách núi phía sau, lực văng mãnh liệt khiến vách núi vỡ vụn ra.
"Mợ nó, tàn nhẫn thật đấy!" Hắn lau vết máu bên khóe miệng, vẻ mặt khá là chấn động. Cũng may hắn phản ứng nhanh, hay nói cách khác là hắn cũng bị đanh bay mất nửa cái mạng!
"Trần Mộc, ngươi cứu ông đây nhanh con mợ nó lên, ta sắp bị chôn sống rồi!" Đúng lúc này, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408420/chuong-847.html