Dù sao Trần Mộc tuổi còn trẻ, rất khó bảo đảm nếu hắn xúc động lên, sẽ không xảy ra chuyện gì!
Tuy nhiên, sự hoảng loạn và lo lắng của Hàn Giang Tuyết cũng là thừa rồi.
Trần Mộc ngoài việc ấn nàng xuống thảm cỏ xanh thì không có động tác gì tiếp theo, trong mắt chỉ nở nụ cười vui tươi.
"Tỷ tỷ, ngươi đang sợ cái gì? Ở đây không có ai cả, không phải ngươi nói cho ta thử bây giờ sao?”
Hàn Giang Tuyết hơi giật mình, nhìn thấy ngọn lửa dục vọng trong mắt Trần Mộc đã rút hết, trong mắt chỉ còn nụ cười giễu cợt, nàng cũng biết mình thuần túy là bị Trần Mộc trêu đùa rồi.
Cái tên này!
Tu luyện tâm cảnh còn mạnh hơn cả những lão quái vật đã sống hàng ngàn năm, đã sớm luyện đến cấp độ tâm tịnh như nước rồi!
Làm sao có thể vì một trò đùa của nàng mà hoàn toàn loạn tâm tính mình?
Rất hiển nhiên, vừa rồi dục vọng của Trần Mộc là cố ý bày ra để hù dọa nàng!
"Thử cái gì mà thử, ngươi không sợ ta đánh chết ngươi à?" Hàn Giang Tuyết nói.
"He he, ta có thể giết Từ Thương Uyên, ngươi cho rằng thực lực hiện tại của ta không đủ đánh lại ngươi sao?" Trần Mộc cười nói.
Đôi mắt đẹp của Hàn Giang Tuyết tức giận trừng lên nhìn hắn, lời nói của Trần Mộc không hề khoa trương một chút nào. Với thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408413/chuong-840.html