Ở đầu bên kia, sau khi cảm nhận được có kẻ địch xâm nhập, Phương Thanh Điệp cũng nhanh chóng bay tới cửa sơn môn. Nàng ta nhìn thấy trưởng lão Cảnh Thương nát thành bãi bùn, cùng tinh bàn vỡ ra làm chục mảnh, vẻ mặt lập tức âm trầm.
Nàng ta ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tần Thạch Long đang mỉm cười ấm áp thì không thể nén nổi cơn giận trong lòng nữa.
"Tần Thạch Long, tên súc sinh đáng chết này. Linh Tiêu Tông làm gì có lỗi với ngươi mà ngươi lại phản bội sư môn. Hai lão già Từ Thương Uyên và Bạch Đỉnh Thiên hứa cho ngươi cái gì mà ngươi lại làm ra chuyện như vậy!" Phương Thanh Điệp quát lên dữ tợn.
Tần Thạch Long vẫn mỉm cười, thản nhiên nói: "Phương cô nương, ai chẳng hướng về chỗ cao mà đi, nhưng Linh Tiêu Tông cứ mãi bảo thủ cũ kỹ. Vạn Trọng Sơn thân làm tông chủ mà gàn bướng hồ đồ, đầu óc già rồi ngu xuẩn, Linh Tiêu Tông dưới sự dẫn dắt của ông ta đã dần đi vào lòng đất rồi!"
"Chỉ cần Linh Tiêu Tông bị diệt, Tần Thạch Long ta sẽ hoàn toàn thay thế được hắn, trở thành bá chủ mới của vùng này. Đến khi ấy, ta sẽ lập ra một tông môn hoàn toàn mới!"
"Phương cô nương, hay là… liên thủ với ta đi. Làm tông chủ phu nhân của ta, đến khi ấy, ta cho nàng nhiều tài nguyên tu luyện hơn, đưa nàng đến cảnh giới Bất Diệt chân chính, được không?"
"Cút mẹ nó tông chủ phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408390/chuong-817.html