Trong mắt Ma Ha hiện lên một tia khinh thường, duỗi ra bàn tay to lớn của mình ra, tức giận lao về phía Trần Thiên Hải. Chấn động kinh khủng khiến mặt đất trong quảng trường sụp đổ.
Phía trên bầu trời, dường như cảm nhận được động tĩnh phía dưới, trên môi Đường Hạo Thiên nở nụ cười vui vẻ. Xuyên qua cuộc chiến của thương kiếm và linh lực, ông ta nhìn chằm chằm Trần Mộc ở phía xa: "Cha ngươi sắp chết rồi mà ngươi vẫn cố giả vờ bình tĩnh sao?"
Ông ta đang chờ Trần Mộc lộ ra sơ hở.
Tuy nhiên, Trần Mộc vẫn cầm chặt Thái Cổ Ma Kiếm trong tay, đôi mắt đen thậm chí không nhìn xuống, cười nhạo: "Ông nghĩ hai kẻ thua cuộc vô dụng đó có thể làm được gì?"
"Ngươi đúng là một “đứa con hiếu thảo” đấy.” Đường Hạo Thiên mỉa mai.
Bàn tay to lớn mà Ma Ha dùng linh lực biến thành che khuất bầu trời, khi những người khác trong quảng trường nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả đều tỏ ra hoảng sợ và điên cuồng tháo chạy.
"Tộc trưởng!" Rất nhiều thành viên nhà họ Trần nhìn thấy cảnh tượng này đều gào thét trong nước mắt.
Sắc mặt Trần Thiên Hải cũng cực kỳ khó coi, nhưng ông ta lại không cách nào thoát khỏi dây sắt trói buộc.
Một lúc lâu sau, trên mặt ông ta hiện lên vẻ quả quyết: "Hai lão già kia, chẳng phải các ông muốn giết ta sao? Đến đây!"
"Hừ, muốn chết sao? Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408351/chuong-778.html