Trong bóng tối, bão cát cuốn lên lao sang phía bên này, từ trên trời nhìn xuống thì chỉ thấy ở dãy núi xa xôi đang có đại quân mặc áo giáp tiến thẳng về phía bên này.
Đất bằng có chút lắc lư, hơn nữa theo chấn động càng nhiều thì đại quân áo giáp càng tới gần, từng vết nứt không ngừng xuất hiện, lan tràn trong hoàng thành.
Trăm vạn thiết kỵ này có thực lực cá nhân không cao nhưng tổng số lượng gộp lại thì phun nước miếng thôi cũng đủ dìm chết một cường giả Vạn Pháp.
Lúc trước, Trần Mộc chỉ đối diện với 30 vạn đại quân đã có thể khiến các thế lực lớn trong hoàng thành liên hợp lại, nhờ đó miễn cưỡng giúp Trần Mộc chạy thoát nhưng họ vẫn phải trả cái giá quá đắt.
Mà hôm nay, binh lực đáng sợ không chỉ gấp ba lúc trước.
Trong hoàng thành, gần như toàn bộ cao thủ võ đạo đều biến sắc, bùng nổ khí thế hùng hậu, bật người nhảy lên tường thành, khi họ nhìn thấy đại quân thiết kỵ không có điểm kết thúc thì trong lòng sợ hãi.
“Lần này phiền phức rồi!”, Ôn Chính Hoa tái mặt.
Một tiếng rống giận vang lên, đồng thời vang vọng khắp không gian, con ngươi đỏ như máu từ cửa thành nhìn thẳng vào trong hoàng thành, đây là thú cưỡi của thiết kỵ, các loại mãnh thú đều có đủ.
“Giết cho ta!”
Đường Hạo Thiên hét.
Lúc này, bóng người ào ào lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408346/chuong-773.html