Sau đó, một âm thanh trầm đục vang lên, bức tường ánh sáng trước mặt cứ thế nổ tung.
Gió gào thét, ngọn lửa cuồn cuộn biến thành những làn sóng, quét ra bốn phía.
"Hừ, một phế vật chưa tiến vào cảnh giới Vạn Pháp như ngươi, đánh một mình ta còn không đánh lại mà cũng mơ tưởng muốn chiến đấu với bốn Kiếm Hoàng!" Trên mặt Tập Kinh lộ ra vẻ khinh thường.
Những ngón tay của hắn ta co lại, kiếm quang chấn động ngưng tụ, đánh thẳng vào cổ họng Trần Mộc.
"Trần Mộc." Khuôn mặt xinh đẹp của Phương Thanh Điệp sợ hãi đến tái nhợt, nàng ta chật vật đứng dậy, chuẩn bị lao ra ngoài.
Tuy nhiên, Trí Tuyết đã nắm lấy tay nàng ta: "Đừng lo lắng."
Đôi mắt đẹp của Trí Tuyết nhìn chằm chằm vào thân hình thiếu niên trong cơn cuồng phong phía trên bầu trời. Cô ta không biết Trần Mộc lấy tự tin ở đâu ra. Tuy nhiên, tên nhóc này tuy rằng điên cuồng thật, nhưng không hề liều lĩnh.
Trần Mộc khẽ dịch chuyển, dễ dàng tránh được ngón tay của hắn ta.
Ngay sau đó, Trần Mộc giơ tay lên, chỉ thấy không gian vỡ vụn, trong khoảng không cổ xưa, Lưu Hồn Hỏa bồng bềnh như thác đổ xuống, chui hết vào Thái Cổ Ma Kiếm của Trần Mộc.
Bùm.
Trong khoảnh khắc, Thái Cổ Ma Kiếm sáng rực lên, một vòng tròn rực lửa có thể nhìn thấy bằng mắt thường, dường như có thể làm tan chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408295/chuong-722.html