Một tên áo đen trong đó cười thầm nói.
Người còn lại nhìn thoáng qua thiếu niên lẻ loi trước bia đá, nghiền ngẫm cười một tiếng: "Chắc là... Không đến ba chiêu!”
Chỉ là một tiểu quỷ cảnh giới Thần Tàng tầng thứ năm mà thôi.
Bọn hắn tiện tay là có thể bóp chết!
Đương nhiên cũng thờ ơ không thèm quan tâm.
Dưới sự phóng thích mạnh mẽ như sóng biển của linh lực Thiên Ma, mây đen giăng kín bầu trời, một luồng khí u ám cổ xưa bao phủ khắp nơi, khiến nghĩa trang nổi lên những cơn gió lạnh lẽo.
Sau đó, ấn pháp trên tay Đường Long thay đổi, pháp quyết cổ xưa siết lại, trong linh lực Thiên Ma cuồn cuộn xuất hiện một mặt trời, chậm rãi mọc lên giữa không trung.
Mặt trời chói lọi này dung hợp với linh lực Thiên Ma, ánh sáng phóng ra biến thành một màu tối kỳ quái, như muốn nuốt chửng vạn vật, vừa quỷ dị vừa đáng sợ.
"Đây là... linh căn Thái Dương?"
"Nhưng làm sao linh căn này lại có thể biến đổi như vậy?”
Hiện trường nổi lên những tiếng bàn tán.
Dưới ánh sáng tối tăm này, linh lực do tất cả các võ giả khác trong nghĩa trang giải phóng ra đều bị bao phủ và trở nên mờ nhạt.
Phương Thanh Điệp đã đi tới trước tấm bia bị vỡ một nửa, không khỏi run rẩy dữ dội, toàn thân nàng ta bất giác trở nên lạnh lẽo vô cùng. Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408248/chuong-675.html