Trần Mộc cũng không hoài nghi lời của thụ yêu này vì Nguyên Minh Tôn Thượng là cường giả đứng đầu, chỉ người Thần Vực mới biết.
Nếu thụ yêu không có được sự chỉ bảo của Nguyên Minh Tôn Thượng thì sao có thể biết được sự tồn tại của ông ta.
“Sau đó thì sao? Nguyên Minh Tôn Thượng đi đâu rồi? vả lại sao ông ta lại tốn sức đi ngàn dặm xa xôi từ Nguyên Minh giới tại Thần Vực để tới đại lục Thiên Võ?”, Trần Mộc nhìn thụ yêu hỏi.
Lời này cũng làm dâng lên sóng to gió lớn trong lòng thụ yêu.
Ông ta ngẩng đầu, con ngươi già nua trừng lớn: “Ngươi... ngươi là người phương nào? Sao biết Nguyên Minh Tôn Thượng tới từ Nguyên Minh giới?”
Ông ta nhớ là mình chỉ giới thiệu Nguyên Minh Tôn Thượng chứ không nói là ông ta tới từ Nguyên Minh giới,
Sao một thằng nhóc Thần Tàng tầng ba có thể biết được?
“Ta à?”, Trần Mộc cười, trong mắt lộ ra tia sâu xa: “Chuyện của ta, ngươi đừng nên tìm hiểu, không có lợi cho ngươi đâu!”
Thụ yêu tên Hồng Châu ngạc nhiên nhìn Trần Mộc, từ khi ông ta biến thành hình người thì cũng đã hơn nghìn năm, từng gặp không ít chuyện lạ nhưng thiếu niên trước mặt lại cho ông ta cảm giác nhìn không thấu.
Dù là ba câu hỏi của Trần Mộc hay ba câu trả lời thì đều không giống lời của một thiếu niên 18 có ngộ tính!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408207/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.