Khí sát phạt như nước lũ không ngừng tràn ra.
Không gian đông lại!
Con mãnh thú hồng hoang này coi Trần Mộc là con mồi, mồm há to như chậu máu đỏ lòm, mùi tanh tràn ngập, táp về phía Trần Mộc.
Nhưng hai tay Trần Mộc thả lỏng phía sau, dù mãnh thú kia đang tấn công mình thì hắn vẫn cười tủm tỉm, không hề nhúc nhích.
Ầm!
Cuối cùng con mãnh thú đã tới trước mặt Trần Mộc, xuyên qua người hắn rồi tan biến.
“Ngươi không sợ sao?”
Người bí ẩn có vẻ đã nhận thấy dáng vẻ ung dung của Trần Mộc, không khỏi phát ra tiếng.
Trần Mộc lắc đầu, trong con mắt đen không hề có chút sợ sệt, mà còn là sự nghiền ngẫm và trêu ngươi: “Chỉ là một không gian ý niệm, dám láo nháo trước mặt, đừng nòi là núi vỡ đất nứt, dù thời gian đảo ngược, ngân hàng tan vỡ thì đểu chỉ là ý nghĩ của ngươi, là ảo giác, ta không cần sợ nhỉ?”
“Tên nhóc này, xem ra ngươi không chỉ trẻ tuổi lanh lợi mà còn gan dạ sáng suốt!”
Người bí ẩn kinh ngạc: “Nếu ngươi nói ta là ếch ngồi đáy giếng, vậy ngươi nói xem, sao ta lại là ếch ngồi đáy giếng!”
“Thứ nhất, mọi hiện tượng trong cuộc sống đều tuân theo luật tuần hoàn luân hồi, vạn vật trong vũ trụ cũng thế, sáu đạo thiện – ác của chúng sinh cũng là luân hồi, sinh lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408205/chuong-632.html