Trước mặt họ là một hành lang đá dài, cả ba người đều im lặng, ngay cả Vạn Lam hay đùa nghịch bỡn cợt sau khi cảm nhận được bầu không khí căng thẳng này cũng lập tức im bặt, cẩn thận tiến từng bước về phía trước.
Đi được khoảng một tuần hương, ba người đều dừng lại cùng lúc bởi đã đi đến điểm cuối của dãy hành lang, và mở ra trước mắt lúc này là một quảng trường vô cùng rộng lớn.
Ở giữa quảng trưởng có ba bệ đá sừng sững, xung quanh ba bệ đá đều chi chít những hoa văn cổ xưa huyền bí, khó hiểu và phức tạp hệt như văn tự cổ xưa.
Trần Mộc nhận ra đó là chữ khắc thượng cổ!
"Lên thôi, mỗi người một bệ đá!", Phương Thanh Điệp cất tiếng nói.
Dường như nàng ta có chút hiểu biết về Linh Lầu thượng cổ này, và ba bệ đá chi chít chữ khắc thượng cổ này chính là đích đến lần này của của ba người họ.
Sau khi nhắc nhở Trần Mộc và Vạn Lam, nàng ta khẽ lay người, dẫn đầu đoàn bước lên bệ đá, đôi mắt trong veo, sâu thẳm kia của nàng ta lộ rõ vẻ mong đợi.
Ngay cả thiên tài kiêu ngạo như nàng ta cũng phải kiêng nể vị yêu linh thượng cổ huyền bí này.
Trần Mộc và Vạn Lam thấy vậy, cũng bước lên bệ đá, khoanh chân ngồi xuống.
Sau đó, Phương Thanh Điệp còn chưa kịp cất lời thì Trần Mộc đã cầm sẵn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-co-de-nhat-kiem/3408203/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.